Thần Y Trở Lại

Chương 2278


trước sau

Chương 2278

Anh bình tĩnh, ôm Chu Truyền Anh đi, Chu Thanh Nghiên vội đi theo. Hai người đến một nơi yên tĩnh, Ngô Bình vươn người nhảy lên mái nhà, sau đó vung tay, kim châm chỗ huyệt thái dương đã bay ra.

Chu Thanh Nghiên cũng lên theo, cô ấy khóc nói: “Anh Bình, chú nhỏ của em có phải không cứu được rồi không?”

Ngô Bình trầm giọng nói: “Có anh ở đây, chú ấy không chết được!”

Nói rồi, anh lấy ra tám mươi mốt kim châm, gần như cùng lúc đâm vào tám mươi mốt huyệt vị quan trọng toàn thân Chu Truyền Anh!

Ngô Bình vừa châm cứu vừa niệm chú. Âm thanh đó vọng đi làm lưu truyền khí huyết trong cơ thể khiến tim Chu Truyền Anh bắt đầu đập trở lại, khí huyết cũng bắt đầu lưu thông và hồi phục hô hấp.

Ngô Bình tiếp tục châm cứu, đồng thời k1ch thích năng lượng bên trong cơ thể để chữa vết thương bên trong cho anh ta. Mấy phút sau, Chu Truyền Anh từ từ mở mắt, nghi hoặc hỏi: “Tôi vừa bị tai nạn xe sao?”

Ngô Bình: “Đừng nói chuyện, tôi còn đang trị thương cho anh”.

Đúng lúc này từ phía sau lưng anh vọng tới tiếng vỗ tay: “Y thuật khá lắm!”

Chu Thanh Nghiên quay đầu lại thì nhìn thấy một gã thanh niên, đằng sau có hai thuộc hạ mặc áo đỏ đi theo xuất hiện cách đó không xa. Người thanh niên đeo một chiếc mặt nạ cười bằng bạc, ăn mặc vô cùng tuỳ tiện. Có điều cái mặt nạ cười kia trông vô cùng quỷ dị, khiến người ta lạnh sống lưng.

Ngô Bình không quay lưng lại, tiếp tục chữa thương cho Chu Truyền Anh nhưng trong mắt anh đã thoáng hiện sự lạnh lẽo.

Gã thanh niên mới đến nói: “Nếu tôi không nhìn nhầm thì tuyệt kỹ cậu vừa thi triển chính là Cửu Chuyển Diêm Vương Châm trong truyền thuyết. Nghe nói phương pháp châm cứu này có thể khiến người sống chết đi, người chết sống lại. Người nắm được phương pháp này trong tay thì

chẳng khác nào Diêm Vương, có thể định đoạt sự sống chết của kẻ khác”.

Ngô Bình lạnh lùng hỏi: “Anh đã chầu chực nhìn lén ở đây rất lâu rồi. Lẽ nào anh chính là kẻ ra tay?”

Thanh niên đeo mặt nạ cười ha hả: “Người này hai tiếng trước tôi đã gặp, lúc đó anh ta đã bị thương nặng. Ban nãy lại gặp lần nữa, vậy mà vết thương của anh ta đã lành lại. Tôi rất kinh ngạc, lẽ nào trên đời còn có thần y cao tay đến vậy? Cho nên, tôi đã tác động vật lý để anh ta bị thương thêm một chút nhằm dụ cậu ra. Cậu quả nhiên không làm tôi thất vọng, xuất hiện đúng như dự kiến của tôi”.

Chu Thanh Nghiên giận dữ quát: “Anh suýt giết chú trẻ của tôi chỉ vì muốn dụ anh ấy ra?”

Thanh niên đeo mặt nạ: “Đúng vậy, lẽ nào cô nghĩ còn có lý do khác?”

Chu Thanh Nghiên: “Anh không phải con người!”

Thanh niên đeo mặt nạ bật cười lớn: “Tôi vốn đã không phải con người rồi”.

Chu Thanh Nghiên sững người còn Ngô Bình lúc này đã chữa thương xong. Anh dìu Chu Truyền Anh dậy, nói với long vệ: “Long vệ, đưa họ rời khỏi đây”.

Giây tiếp theo, hai long vệ xuất hiện đưa Chu Thanh Nghiên và Chu Truyền Anh đi khỏi đó. Mười long vệ còn lại thì bao vây ba kẻ mới đến.

Gã thanh niên đeo mặt nạ không hề hoảng hốt, hắn cười nói: “Long vệ? Hoá ra cậu là thủ lĩnh của Thiên Long, Ngô Bình. Chậc chậc, sớm đã nghe nói Long chủ mới rất lợi hại, ai ngờ còn là một vị thần y nữa”.

Ngô Bình: “Bớt màu mè xôi chè đi, anh dụ tôi tới đây có mục đích gì?”

Gã thanh niên đeo mặt nạ cười đáp: “Chủ nhân của tôi mắc bệnh, cần nhờ thần y như cậu ra tay”.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện