Chương 2385
Ngô Bình vung tay, ném ba pháp thân Nguyên Anh vào trong Lò luyện Minh Thần.
Ba người kêu thảm, âm thanh bỗng dừng lại, giây tiếp theo, hơn ba nghìn viên Sinh Mệnh Đan, còn có ba viên Nguyên Anh Đan b ắn ra từ Lò luyện Minh Thần.
Tiêu diệt được Ẩn Tộc này, sát tâm của Ngô Bình dần dần được kiềm chế. Anh cẩn thận cảm nhận, trong người có một luồng sức mạnh thần kỳ từ huyết mạch của tổ tiên.
“Đây là sức mạnh huyết mạch của Lý thị!”. Anh rất bất ngờ, vội vàng ngồi xếp bằng cẩn thận lĩnh hội.
Anh phát hiện, sức mạnh huyết mạch này vô cùng kỳ diệu và phức tạp, không phải một sớm một chiều là anh có thể lĩnh ngộ được.
Không có thời gian nghiên cứu kỹ, từ ba thi thể kia đã lấy được vài thứ. Tai trâu là một vũ khí giết người, chứa đầy tà khí, là lưỡi dao sắc bén. Búa cũng là một bảo bối, có thể đánh ngất kẻ địch. Hơn nữa nếu là do anh thi triển thì hiệu quả so với thợ rèn kia còn mạnh gấp mười lần, sức mạnh thân xác mạnh mẽ mới có thể hoàn toàn tung ra được hiệu quả đánh ngất của búa.
Cuối cùng, trên người thợ xây tìm được ống mực, khí tức từ ống mực rất đặc biệt. Bên trong có cấm chế rất huyền diệu, nhìn ra được, thợ xây này cũng không thể dùng được trọn vẹn hiệu quả của ống mực.
Cất ba thứ đồ này, anh không ở lại lâu, lập tức quay về nhà.
Kiếp nạn tâm pháp của anh vẫn còn chưa kết thúc, trước mắt, cách tốt nhất chính là về nhà.
Không lâu sau, Ngô Bình đã xuất hiện tại nhà mới. Vừa quay về, đã thấy vợ con của Lý Quảng Long đang chơi đùa trong sân.
Tiểu Long thấy Tiểu Bình thì vội chạy đến: “Chú!”
Ngô Bình ôm Tiểu Long, cười nói: “Tiểu Long, tới lúc nào vậy?”
Tiểu Long nói: “Hôm qua”.
Đinh Vi cười
Ngô Bình: “Chị dâu, sắc mặt chị khỏe hơn nhiều rồi”.
Đinh Vi nói: “Không phải nhờ y thuật cậu cao minh sao, mấy cô bạn thân nói tôi trẻ đến mấy tuổi đấy”.
Ngô Bình: “Anh Long đâu rồi?”
Đinh Vi: “Anh ấy à, bận rộn ở công trường rồi! Nói là muốn nhanh chóng xây dựng xưởng mới”.
Nói chuyện vài câu, Tiểu Long lại chạy đi, Đinh Vi vội đuổi theo.
Ngô Bình gọi mấy cuộc điện thoại, hỏi Thất Tinh Long Vương Cục tiến triển thế nào. Rất nhanh sau đó, đội kỹ thuật đã gửi hình ảnh vệ tinh vào máy tính.
Anh quan sát kỹ lưỡng, tiến độ công trình rất nhanh, bố cục đại khái đã hình thành, sau này chỉ cần phải điều chỉnh chi tiết.
Đột nhiên, ánh mắt anh nhìn chằm chằm vào một ngọn núi trên bức hình, anh mơ hồ nhìn thấy mấy điểm nhỏ. Nhãn lực của anh không hề tầm thường, lập tức phán đoán ra đây là mấy người đang bay trên không. Bởi vì chụp từ trên xuống, nên chỉ có thể chụp được vai và đầu của bọn họ.
Vì vậy anh phóng to hình, quả nhiên phát hiện trong không trung có ba người đang bay!
“Những người này đã phát hiện ra Phong Thủy Cục của mình rồi sao?”. Anh nhíu chặt mày.
Ngô Bình gọi Thần Chiếu đến và hỏi: “Gần đây có tu sĩ nào xuất hiện quanh khu công trường không?”
Khi trước anh bảo Thần Chiếu phụ trách tuần tra công trường. Thần Chiếu đáp: “Thưa chủ nhân, có mấy nhóm tu sĩ từng đến, nhưng bọn họ cũng không làm gì khác thường, thế nên tôi chưa hỏi gì”.