Thần Y Trở Lại

Chương 2398


trước sau

Chương 2398

Đôi mắt đỏ ngầu như máu, Ngô Bình gằn từng chữ: “Người mà lão vừa gi ết chết chính là sư huynh của tôi!”

Lão ăn mày cả kinh, vội vã đưa chiếc hồ lô màu đen ra: “Hồn phách của ông ấy vẫn còn ở trong này”.

Ngô Bình cầm lấy hồ lô rồi mở nút chặn, lập tức có hồn phách bay ra lơ lửng, chính là Diệp Thiên Tông.

Diệp Thiên Tông vẫn chưa tu thành Nguyên Thần, nhưng nhờ uống đan dược và tinh thạch linh hồn mà Ngô Bình đưa nên thần hồn rất vững chắc.

Ngô Bình cất nguyên thần vào, lạnh lùng hỏi: “Vì sao lại giết hại sư huynh tôi?”

Lão ăn mày cảm nhận được năng lực khủng khiếp của Ngô Bình, run rẩy nói: “Tôi có một pháp bảo, có thể luyện hồn phách con người thành Nhân Nguyên Đan”.

“Lấy ra đi!”

Lão ăn mày lấy ra một chiếc bát nhỏ màu vàng với vẻ không nỡ, trên bát chi chít phù văn. Anh hỏi: “Sử dụng như thế nào?”

Thế là lão ăn mày truyền lại cách dùng cho Ngô Bình. Tay Ngô Bình chộp lấy đầu lão ăn mày rồi bóp nát sọ lão, sau đó lôi ra một nguyên thần.

Nguyên thần này định bỏ trốn nhưng đã bị Ngô Bình bắt lại và không thể trốn thoát, phát ra tiếng gào thét thê lương.

Ngô Bình làm theo cách dạy của lão ta, ném nguyên thần vào trong bát. Ánh sáng vàng trong bát bốc lên, một phút sau, một viên đan dược hình tròn đã xuất hiện ở đáy bát.

Anh lấy ra xem, đó là một viên đan dược tràn đầy năng lượng. Uống viên đan này rất có ích cho nguyên thần và cơ thể.

Đạo sĩ cao gầy tái mặt, ngồi im tại chỗ, không dám động đậy. Ngô Bình quá khủng khiếp. Tiên quân mà đạo sĩ từng gặp cũng không đáng sợ bằng một phần mười Ngô Bình!

Đến lúc này, Ngô Bình mới nhìn về phía đạo sĩ, cất tiếng hỏi: “Anh quen lão ăn

mày?”

Đạo sĩ vội quỳ xuống đất: “Tôi có quen. Lão ấy tên Quỷ Hoa Tử, là cao thủ tà đạo”.

Ngô Bình hỏi: “Vậy còn anh?”

“Biệt danh của tôi là Quỷ Đạo Nhân, có chút giao tình với lão ấy”.

“Anh cũng tham gia sát hại sư huynh tôi?”

Đạo sĩ vội dập đầu: “Tôi sai rồi. Tôi bị ma ám, không nên ra tay. Chủ yếu vẫn là Quỷ Hoa Tử, tôi chỉ đứng gần đó đánh lén một chưởng thôi. Người là do Quỷ Hoa Tử giết”.

Vừa dập đầu, đạo sĩ vừa lấy tiền hương hoả ra: “Xin hãy tha cho tôi một mạng…”

Ngô Bình nhìn số tiền hương hoả kia, có năm mươi hai đồng. Anh chưởng vào đỉnh đầu Quỷ Đạo Nhân, lôi nguyên thần của đối phương ra rồi bỏ vào bát vàng.

Thi thể đổ ập xuống. Chẳng bao lâu sau, Ngô Bình đã luyện ra viên đan dược thứ hai.

Anh lẩm bẩm: “Tác dụng của đan dược này tốt thật, mình phải mau chóng trở về cứu sư huynh”.

Thời gian tử vong của Diệp Thiên Tông chưa vượt quá nửa giờ, hồn phách vẫn còn nguyên vẹn, anh chắc chắn sẽ giúp ông ấy sống lại.

Anh đến con ngõ nhỏ bằng tốc độ nhanh nhất, đút một viên đan dược cho Diệp Thiên Tông, sau đó sử dụng Hồi Hồn châm pháp để trả hồn phách về vị trí ban đầu.

Vài phút sau, cơ thể Diệp Thiên Tông chấn động, đoạn chầm chậm mở mắt ra. Ông ấy cảm thấy cơ thể tràn đầy sức mạnh, bèn hỏi: “Sư đệ, có phải ban nãy anh đã chết một lần hay không?”

Ngô Bình gật đầu: “Sư huynh, anh đã uống một viên đan dược có hiệu quả rất tốt. Anh hãy mau ngưng tụ nguyên thần”.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện