Chương 2489
Long Thanh Khâm: “Tôi không rõ, nhưng tôi biết một khi ăn nó thực lực sẽ tăng vọt, thể chất mạnh mẽ vô cùng. Nhưng giờ tôi đã hóa rồng nên nó chẳng còn tác dụng với tôi nữa”.
Ngô Bình nói: “Cô Long, hãy đưa tôi đi xem!”
Long Thanh Khâm đưa hai người ra khỏi động thiên, họ bay vụt đi, chẳng mấy chốc đã đến một đầm lầy rộng lớn, không nhìn thấy điểm cuối.
Vân Tịch nói: “Ngô Bình, đây là đầm lầy vạn dặm của Thái Thanh tiên cảnh, nếu không có Thanh Khâm đi cùng thì em không dám đến đây”.
Ngô Bình cũng cảm nhận được trong đầm lầy này có một luồng khí tức đáng sợ.
Long Thanh Khâm nói: “Đến động phủ của tôi xem”.
Họ đi xuống nước nhưng Ngô Bình lại không cảm thấy nước, họ hạ xuống một mảnh đất. Hóa ra nơi đây có huyễn khí, cảnh nhìn thấy khác với cảnh thực tế.
Long Thanh Khâm dẫn hai người đi vào một cánh cổng lớn được đúc bởi con người. Thấy cánh cổng này Ngô Bình nói: “Nơi đây vốn là động phủ của tiên nhân đúng không?”
Long Thanh Khâm nói: “Đúng. Ngày xưa tôi thấy động phủ này tốt nên đã biến nó thành sào huyệt của mình”.
Đi vào cổng thì thấy một cung điện rất lớn, bên trong rất rộng rãi. Xuyên qua cung điện là một cái hố lớn, tỏa ra hàng triệu tia sáng, trông vô cùng đẹp đẽ.
Cái hố có đường kính hàng nghìn mét, sâu hơn nghìn mét. Trong hố có một cây cổ thụ chọc trời. Mà trên cây có mười hai quả, mùi thơm nức mũi.
Lá cây màu bạc, quả cũng màu bạc, hình dáng như trẻ sơ sinh. Thấy chúng khiến Ngô Bình liên tưởng đến quả nhân sâm trong Tây Du Ký!
Ngô Bình biết đây không phải quả nhân sâm, nó là quả Địa Thần! Quả Địa Thần mọc trên cây thần, hấp thụ linh lực của mặt đất, được thai nghén nghìn năm, là
Thấy Ngô Bình ngẩn ra, Long Thanh Khâm rất đắc ý, hỏi: “Anh Ngô, thế nào, thần dược này rất tốt đúng không?”
Ngô Bình cảm thán: “Thần dược! Cô Long, có thể tặng tôi năm quả thần được không?”
Long Thanh Khâm cười nó: “Anh dạy cho tôi Hóa Long kinh, còn cho tôi Hóa Long Đan, đáng lý tôi phải tặng hết cho anh. Nhưng sau này tôi còn phải nương nhờ vào anh, thế nên tôi muốn làm một giao dịch với anh”.
Ngô Bình nói: “Cô Long cứ nói”.
Long Thanh Khâm: “Tôi có thể tặng cho anh ba quả không điều kiện. Nếu anh muốn thêm thì có thể dùng đan dược để đổi. Tôi muốn hóa thành chân long thì cần không ngừng thay máu chân long. Mà cách tốt nhất để thay đổi huyết mạch là dùng đan dược”.
Ngô Bình nghĩ rồi nói: “Có thể. Tôi có thể luyện Thuần Huyết Thần Đan để tinh lọc huyết mạch của cô”.
Long Thanh Khâm cười nói: “Được, anh đưa tôi một viên Thuần Huyết Thần Đan thì tôi sẽ đưa anh một quả thần”.
Ngô Bình cười nói: “Thành giao!”
Ngô Bình lập tức hái ba quả Địa Thần đã chín và cất chúng trong hộp ngọc.
Lúc này anh mới phát hiện bên cạnh hố lớn có một tòa kiến trúc giống như tế đàn, trên đó có đài hoa sen, hình như là nơi tu luyện.
Anh đến đài sen và quan sát một lúc, phát hiện ra rằng có một trận pháp bí ẩn dưới đài sen, được kết nối với toàn bộ mạch đất của đầm lầy. Anh không khỏi kinh ngạc, hỏi Long Thanh Khâm: “Cô Long, đây là nơi chủ nhân của tiên phủ tu luyện sao?”