Chương 2492
Con khỉ trợn mắt nhìn Ngô Bình, ánh mắt rất hung ác. Thầm nghĩ nếu không phải có Long Thanh Khâm, nó đã đớp ngay Ngô Bình rồi cắn đứt đầu, sau đó ăn hết nội tạng của anh!
Long Thanh Khâm thấy nó hung dữ thì cười lạnh, búng ngón tay một cái, vẽ một lá bùa trên lòng bàn tay Ngô Bình. Đây là thứ mà cô ấy học được trong Thiên Long kinh, tên là bùa Thiên Long Trấn Yêu.
Ngô Bình thấy một luồng sức mạnh truyền vào tay phải của anh, liền hỏi: “Bùa này có thể trấn áp con khỉ sao?”
Long Thanh Khâm cười nói: “Anh thử xem”.
Ngô Bình khẽ dùng lực, tát vào đầu con khỉ. Lòng bàn tay anh liền tỏa sáng rực rỡ, con khỉ kêu lên thảm thiết rồi đau tới nỗi lăn lộn trên đất.
Ngô Bình cười nói: “Đúng, có nó rồi thì tôi không còn lo con khỉ tạo phản nữa”.
Long Thanh Khâm: “Bùa chú này có tác dụng trong ba tháng, trong thời gian đó, tốt nhất anh phải thuần hoá được nó”.
Ngô Bình: “Ba tháng thì thừa thời gian rồi”.
Sau đó anh hỏi: “Ê khỉ, mày có động phủ không?”
Con khỉ liếc anh nhưng không có ý định trả lời, vì thế Ngô Bình giơ nắm đấm lên định đánh nó. Con khỉ co rúm người lại, sau đó trả lời một cách cứng nhắc: “Động phủ bị tôi phá lâu rồi”.
Long Thanh Khâm: “Con khỉ này cũng bướng thật đấy, hẳn một động phủ của tiên nhân mà nó cũng dám phá, chắc đồ bên trong cũng bị nó đập vỡ hết rồi”.
Ngô Bình nhìn nó rồi hỏi: “Mày vẫn chưa tìm được tâm pháp thích hợp để tu luyện à?”
Con khỉ đáp: “Chưa, tôi sẽ tu luyện bằng khả năng của mình”.
Ngô Bình: “Cực Lạc Phật Thổ có một công pháp tên là Đại Thánh Lôi Âm Pháp rất lợi hại, mày muốn học không?”
Con khỉ ngạc nhiên hỏi: “Đại
Ngô Bình: “Đại Thánh Lôi Âm Pháp sẽ giúp tu sĩ trở thành bán thánh bán tiên, khi luyện đến cảnh giới cao nhất thì sẽ có pháp lực vô biên, thành phật tổ luôn cũng là”.
Con khỉ vui tới mức khoa chân múa tay rồi nói: “Có, tôi muốn học. Xin tiên nhân nhận của tôi một lạy”.
Nó học theo dáng vẻ của con người rồi cúi lạy Ngô Bình, anh cười nói: “Thế thì mày phải ngoan, sau này ngoan ngoãn tu luyện bên cạnh tao”.
Con khỉ gật đầu: “Vâng, tôi sẽ nghe lời thượng tiên tuyệt đối’.
Long Thanh Khâm nói: “Này khỉ, mày đừng có giả vờ phục tùng. Bụng vị thượng tiên này có càn khôn, ngoài ra anh ấy còn biết luyện đan, bày trận pháp, chữa bệnh. Mày đi theo anh ấy là phúc tổ 70 đời đấy”.
Con khỉ sáng mắt lên nói: “Xà… à Long lão đại, tôi biết rồi, tôi có ngu đâu”.
Long Thanh Khâm tháo xích cho nó rồi nói: “Nếu mày hiểu rồi thì tự chọn đi, mày có thể bỏ đi luôn để tiếp tục đời yêu quái tự do tự tại. Hoặc sau này ngoan ngoãn đi cùng anh Ngô để chào đón tiền đồ rộng mở”.
Con khỉ chỉ do dự vài giây rồi đứng cạnh Ngô Bình ngay: “Tôi đồng ý đi theo thượng tiên”.
Ngô Bình: “Người mày toàn lông màu vàng, sau này tao sẽ gọi mày là Kim Tử nhé”.
Con khỉ gật đầu: “Vâng, tên đấy hay quá!”
Ngô Bình: “Mày chưa chính thức tu luyện nên chưa biến thành người được. Giờ tao sẽ truyền Đại Thánh Âm Lôi Pháp cho mày, mày hãy tu luyện thành hình người trước, như vậy tao mới tiện dẫn mày ra ngoài”.