Thần Y Trở Lại

Chương 2497


trước sau

Chương 2497

Hai người chờ gần một tiếng thì Thiết Kiếm trưởng lão chạy tới rồi nói: “Thiếu chưởng môn, phong chủ mời người qua ạ!”

Khi Ngô Bình và Lâm Thanh Dao quay lại điện Thanh Liên thì thấy nữ tu sĩ kia đã bị chưởng môn dùng pháp lực trấn áp. Bà ấy tỏ vẻ dữ dằn, đôi mắt biến thành màu đen kịt, hoàn toàn không còn tình cảm của con người.

Chưởng môn bắt đầu thấm mệt nói: “Ngô Bình, ngày xưa trưởng lão Hắc Tinh từng cứu tôi một mạng, cậu nhất định phải cứu được bà ấy”.

Ngô Bình gật đầu: “Đệ tử sẽ cố hết sức”.

Anh đi tới cạnh trưởng lão Hắc Tinh, sau đó đọc một đoạn kinh có liên quan đến Thiên Cực Kiếm Kinh và Thanh Liên Kiếm Quyết lên, ngoài ra còn xen lẫn thêm chút cảm nhận của anh vào nữa.

Trưởng lão Hắc Tinh nghe xong thì không còn vẻ hung tợn nữa, tuy bà ấy đã bị tẩu hoả nhập ma, nhưng bản năng vẫn rất mạnh, thấy thì thì lập tức tu luyện ngay. Nghe thấy đoạn kinh đó, bà ấy đã liên tưởng đến tu hành của mình rồi nhanh chóng nhập tâm.

Ngô Bình đọc đi đọc lại, đoạn kinh này có liên quan đến vấn đề mà trưởng lão Hắc Tinh gặp phải khi tu luyện.

Khi anh đọc đến lần thứ năm thì trưởng lão Hắc Tinh chợt cảm ngộ rồi nói: “Tôi hiểu rồi, trước kia tôi đã hiểu sai, quá sai luôn”.

Bà ấy lập rức vận chuyển pháp lực trong cơ thể, không lâu sau, ma niệm đã yếu dần, bà ấy cũng ngày càng tỉnh táo lại.

Nửa tiếng sau, mắt của trưởng lão Hắc Tinh đã bình thường trở lại, nhưng bà ấy vẫn đang trong trạng thái nhập định.

Bấy giờ, chưởng môn mới nới lỏng tay, ông ấy gật đầu rồi nói với Ngô Bình: “Chúng ta đi thôi, đừng làm phiền bà ấy tu luyện”.

Mộc Tâm Lan mời chưởng môn và

Ngô Bình đến phòng trà, sau đó đích thân đi phà mời: “Thiếu chưởng môn đã cứu được một vị Tiên Quân cảnh giới Bất Tử của Thục Sơn”.

Chưởng môn nói: “Đúng thế, trưởng lão Hắc Tinh có công với Thục Sơn, cũng từng cứu mạng tôi. Tôi phải cảm ơn cậu đấy, Ngô Bình ạ”.

Ngô Bình: “Chưởng môn đừng khách sáo, đệ tử là đệ tử của Thục Sơn thì làm vậy có gì cần cảm ơn đâu”.

Chưởng môn Lưu Vọng Công gật đầu nói: “Ngô Bình, tôi đã báo tình hình của cậu lên chưởng môn Thục Sơn ở Tiên Giới rồi. Chưởng môn muốn nhận cậu làm đệ tử, cậu thấy sao?”

Ngô Bình rất ngạc nhiên, anh cứ tưởng Lưu Vọng Công sẽ nhận mình làm đệ tử, ai dè cuối cùng người nhận anh lại là vị chưởng môn kia của Tiên Giới.

Anh nói ngay: “Đệ tử đồng ý ạ”.

Lưu Vọng Công cười nói: “Được chưởng môn Thục Sơn để mắt tới chứng tỏ cậu có tư chất rất vượt trội. Chưởng môn có lệnh, sau này tài nguyên của kiếm phái Thục Sơn sẽ ưu tiên cho cậu trước”.

Ngô Bình ngạc nhiên nói: “Ưu tiên hết cho đệ tử ạ?”

Lưu Vọng Công gật đầu: “Thục Sơn không phải một thế lực lớn ở Tiên Giới, chỉ ở một góc nhỏ thôi, mà tài nguyên cũng không nhiều. Đã thế, mấy năm gần đây lại có nhiều thế lực lớn mọc lên ở quanh Thục Sơn, vì thế chưởng môn đang rất áp lực và muốn tìm một thiên tài siêu cấp”.

Ngô Bình chớp mắt: “Chưởng môn, dù đệ tử có đến Tiên Giới thì với thực lực hiện giờ cũng đâu giúp gì được ạ?”


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện