Chương 2525
Lúc này, hổ mẹ lên tiếng: “Nhân Vương, đây là bí pháp tu hành không thể truyền ra ngoài của chủng tộc Bạch Hổ nhưng Nhân Vương có ơn cứu mạng đối với ta, ta cũng bằng lòng truyền thụ!”
Ngô Bình mừng rỡ: “Cảm ơn!”
Hổ mẹ này truyền thụ cho anh phương pháp hít thở của Kim Vân Bạch Hổ.
Ngô Bình học hết ba ngày mới xong, lập tức thử nghiệm ngay tại chỗ.
Anh dựa theo phương pháp hổ mẹ truyền dạy bắt đầu hít vào thở ra, lúc ấy, trong trời đất như có một cỗ năng lượng cực bá đạo cộng hưởng với linh khiếu và thần khiếu của anh.
Nhân loại là chủng tộc đứng đầu vạn linh, trí tuệ bất phàm, từ xưa đã giỏi trong việc học hỏi các loài khác. Ngô Bình hiện tại là đang tiến hành sửa chữa và bổ sung.
Khi năng lượng kia tiến vào cơ thể, anh có chút khó chịu nhưng vẫn cố gắng kiên trì, không ngừng thử nghiệm.
Sau vài chục lần, Ngô Bình căn cứ vào đặc điểm cơ thể người, kết hợp với phương pháp hít thở tuyệt diệu kia, dùng thừa bù thiếu, tạo ra một phương pháp hít thở mới.
Loại phương pháp mới này tốn của anh hơn nửa tháng. Đợi khi phương pháp vừa ra đời, anh lập tức thử hiệu quả của nó.
Trong lúc anh hít thở, cơ thể và kiếm hồn đều xảy ra thay đổi, tuy là thay đổi rất nhỏ nhưng chúng đang thật sự trở nên mạnh mẽ hơn. Phương pháp hít thở này mang tính giai đoạn, rất thích hợp cho thể chất Nhân Vương hiện tại của anh.
Sau này anh sẽ gọi phương pháp này là “Phương pháp hít thở Nhân Vương”.
Khi phương pháp hít thở Nhân Vương đã định hình, Ngô Bình tìm hổ mẹ: “Dì hổ, bé hổ, ta đã ở đây khá lâu, giờ phải trở về, khi nào rảnh ta lại tới thăm mọi người!”
Trong khoảng thời gian này, anh và hổ mẹ, hổ con trở nên thân thiết hơn nhiều, thế nên cách xưng
Dì Hổ nói: “Nhân Vương, nơi này có không ít linh dược, ngươi chọn thêm rồi hẵng về”.
Ngô Bình: “Lần sau ta tới hái cũng được. Phải rồi, dì Hổ, sau này nếu có kẻ xông vào, dì cứ ném ra ngoài nhé!”
Anh có mối quan hệ “cửa sau” này nên tất nhiên không mong những kẻ khác tiến vào. Thực lực dì Hổ này cực kỳ đáng sợ, có nó canh gác ở đây, không ai có thể xông vào. Sau này, nơi đây là lãnh địa cá nhân của anh.
Dì Hổ: “Được, những kẻ kia cũng quá phiền phức, không cho họ vào cũng tốt!”
Tạm biệt mẹ con hổ xong, Ngô Bình đi theo con đường mà hổ mẹ chỉ dẫn để ra ngoài.
Anh tiến vào một hang núi, trời đất lập tức xoay chuyển, giây sau anh đã đứng trên một hải đảo.
Ngô Bình xem điện thoại thì phát hiện nơi này chỉ cách Đông Doanh có hơn hai trăm cây thôi.
Lại nói về việc sau khi Ngô Bình rời đi, hổ mẹ lập tức dùng thần lực phong ấn lối vào, xoáy nước cũng biến mất, nước biển không còn bị hút vào nữa. Đến khi nào Ngô Bình quay lại thì con đường này mới mở ra lần nữa.
Ngô Bình quay lại chỗ ở của Hanami Tsukihime, anh lại thấy một đống hoang tàn và phế tích.
Ngô Bình chấn động, đúng là lo gì thì nó sẽ tới, anh sợ bên này xảy ra chuyện mới vội quay về mà cuối cùng vẫn không tránh được bất trắc.
Lúc này, một bóng người chạy tới từ xa, là Miyo.
Miyo bị trọng thương, khóc không thành tiếng: “Cậu chủ, chiều hôm trước, cô chủ và ông chủ, Shimizu, Hoshi đều bị Nhẫn Hoàng của Nhẫn giới bắt đi rồi!”