Chương 2568
Vũ Phi hoá thành một làn khói xanh, sau đó hiện thân trước mặt mọi người. Cô nhẹ nhàng chào hỏi: “Chủ nhân”.
Ngô Bình: “Vũ Phi, sau này cô phụ trách việc trông Hỉ Bảo”.
Vũ Phi đáp: “Vâng”.
Trương Lệ sớm đã quen với những việc kỳ lạ diễn ra xung quanh mình nên chẳng hề ngạc nhiên. Bà ấy nói: “Tiểu Bình, con đi xem bố con xem. Mấy hôm nay ông ấy cứ thần thần bí bí, thường xuyên tự nhốt mình trong phòng”.
Ngô Bình biết bố mình đang bận tu luyện nên đáp: “Mẹ, mẹ có cảm thấy bố con ngày càng đẹp trai không? “
Trương Lệ hừ một cái rồi đáp: “Một ông già đẹp trai có tác dụng gì cơ chứ?”, ngoài miệng thì nói vậy nhưng khoé miệng bà ấy thoáng hiện một nụ cười.
Sau khi dặn Vũ Phi trông Hỉ Bảo, Ngô Bình đi gặp Lý Niệm Tổ.
Lúc này, Lý Niệm Tổ đang ở trong sân giao đấu với mấy người khác.
Ở nhà Ngô Bình có mười ba ma nhân đã được anh chữa khỏi, giờ đã trở lại là tu sĩ bình thường. Ngô Bình còn dạy cho họ loại công pháp cao minh hơn. Họ ngày đêm khổ luyện, thi thoảng Lý Niệm Tổ lại gọi họ tới để cùng luyện công.
Lý Niệm Tổ là Địa Tiên nên rất mạnh, mười ba người kia cộng lại cũng không phải đối thủ của ông ấy. Thế nhưng Lý Niệm Tổ ít khi ra tay với người khác nên vẫn cần thường xuyên luyện tập để thành thạo các chiêu thức.
Lúc Ngô Bình đến, có mấy người mặt mũi đã bầm tím. Xem ra họ đã ăn vài chưởng của Lý Niệm Tổ.
“Chủ nhân”, họ thi nhau chào anh.
Ngô Bình gật đầu: “Mọi người không cần lúc nào cũng vùi đầu vào tu luyện. Khi rảnh rỗi có thể ra ngoài đi dạo”.
Những người này sớm đã không còn người thân, mà dù còn cũng không liên lạc được. Cho nên Ngô Bình giữ họ lại để làm việc cho anh.
Ngô Bình hỏi tình hình tu luyện của họ
Nguyên thần của Lý Niệm Tổ giờ đã vô cùng lớn mạnh. Thời gian gần đây, ông ấy đã đột phá lên cảnh giới thứ hai là cảnh giới Thuần Dương của Địa Tiên.
Mục tiêu của cảnh giới Thuần Dương chính là loại bỏ tạp chất trong cơ thể mình để chuẩn bị căn cốt cho giai đoạn tu luyện tiếp theo.
Có điều, theo ghi chép của sách quý Thiên Kiêu thì cảnh giới Thuần Dương thực ra còn có yêu cầu cao hơn, loại bỏ tạp chất thực ra chỉ là một trong số những yêu cầu đó.
Cho nên, Ngô Bình đem những vấn đề mấu chốt khi tu luyện nói cho bố mình nghe. Thể chất của ông ấy là Linh Minh Thánh Thể, nếu tu luyện quá nhanh chỉ sợ cái gốc sẽ không vững nên Ngô Bình muốn bố mình đi chậm mà chắc từng bước một!
Buổi chiều, Ngô Bình đi tìm Hướng Văn Thiên. Anh vẫn cần anh ta đưa anh đi lấy bảo bối Hỗn Thiên Nghi của Hỗn Thiên Ma Quân.
Nhân tiện, anh cũng phải tới Ngọc Nữ Môn một chuyến để thử nghiệm hiệu quả của Hoá Ma Đan. Nếu hiệu quả tốt thì sau đó anh có thể dùng đan dược này chữa cho các hoà thượng chùa Đại Thiền.
Anh và Hướng Văn Thiên đi tới công xưởng bỏ hoang hôm trước. Lúc này, ở công xưởng có nhiều người đang làm việc. Bởi địa châu đã được lấy đi nên nơi này lại có thể hoạt động trở lại.
Hai chị em Liễu Phiêu Phiêu đã chờ sẵn ở cổng. Nhìn thấy Ngô Bình, cô ta mừng rỡ chạy tới: “Ngô sư huynh!”
Ngô Bình gật đầu: “Chúng ta đi thôi, đến Ngọc Nữ Môn trước”.