Chương 2571
Hướng Văn Thiên gật đầu rồi đưa cô gái kia ra khỏi hang núi.
Sau khi Hướng Văn Thiên đi khỏi, Ngô Bình cầm Hỗn Thiên Nghi lên nghiên cứu. Anh nhanh chóng hiểu ra cách dùng thứ này.
Đầu tiên, anh phải dùng Thần niệm để liên kết với nó, sau đó mới khai triển mấy lần các loại công pháp, thần thông… Lúc này, Hỗn Thiên Nghi có thể căn cứ vào tình hình để linh hoạt phản ứng lại.
Ngô Bình quyết định thứ gì dễ làm trước, khó làm sau. Anh bắt đầu thi triển Niêm Hoa Chỉ. Lúc này, anh nhìn thấy Hỗn Thiên Nghi toả ra ánh sáng màu tím, tấn công vào người anh. Luồng sáng này như thể đang kiểm tra thể chất của anh.
Anh thi triển Niêm Hoa Chỉ mấy lần, trong luồng sáng hắt ra từ Hỗn Thiên Nghi tạo thành dòng chữ: “Kỹ thuật võ học bậc hai sơ cấp, mức độ sát thương ba điểm. Kỹ thuật võ học này có thể được nâng cấp lên mức cao cấp”
Ngô Bình nhận ra bên trên Hỗn Thiên Nghi xuất hiện một vòng xoáy năng lượng. Anh phải ném tiền bùa vào bên trong để Hỗn Thiên Nghi có năng lượng hoạt động.
Anh ném một trăm đồng tiền bùa vào bên trong, vòng xoáy năng lượng vẫn không biến mất. Sau đó anh ném tiếp ba mươi đồng nữa thì nó mới biến mất. Sau đó Hỗn Thiên Nghi không ngừng phát ra ánh sáng, như thể nó đang tính toán.
Khoảng nửa phút sau, Hỗn Thiên Nghi chiếu ra ngoài một quang cảnh, bên trên là Niêm Hoa Chỉ cấp độ cải tiến! Mặc dù là kỹ năng võ học sơ cấp nhưng lực sát thương giờ đã lên tới bảy điểm! Rõ ràng đã được nâng cấp so với Niêm Hoa Chỉ ban đầu của anh!
Ngô Bình nhìn một lát, sau đó sáng mắt lên nói: “Hay! Quả nhiên là đã được nâng cấp. Uy lực phải hơn gấp đôi, hơn nữa thi triển cũng dễ dàng hơn. Những gì khiếm khuyết trong chiêu thức này cũng đã được bù đắp”.
Đối với công pháp trong cùng một cảnh giới sẽ chia ra thành các tầng là thô sơ, phổ thông, cao
Ngô Bình còn đang muốn thử nghiệm các loại công pháp khác, nhưng lá bùa truyền tin trên người anh đột nhiên sáng lên. Bên trong vọng ra giọng Lâm Thanh Dao: “Sư huynh, anh đang ở đâu vậy?”
Ngô Bình thu lại pháp lực đáp: “Thanh Dao, tôi đang ở Địa Tiên Giới, có chuyện gì sao?”
Lâm Thanh Dao: “Vậy thì tốt quá! Sư huynh, điện Trường Sinh xảy ra chuyện rồi, anh mau về đây”.
Ngô Bình cau mày: “Có chuyện gì vậy?”
Lâm Thanh Dao: “Điện chủ đang luyện loại đan dược gì đó thì lò luyện đan phát nổ. Đến chưởng môn cũng phải chạy tới để áp chế lò đan rồi, nhưng xem ra cũng không kiên trì được bao lâu nữa”.
Ngô Bình kinh ngạc: “Cái gì? Đến chưởng môn cũng tới rồi sao? Tôi biết rồi, tới ngay!”
Anh không dám chậm trễ một phút nào, lập tức dùng thuật độn thổ đi tới điện Trường Sinh!
Bên ngoài điện Trường Sinh chật kín người, đến các phong chủ cũng đang đứng ở đây với vẻ lo lắng. Đệ tử của điện Trường Sinh thì còn sốt sắng hơn, ai cũng có vẻ thấp thỏm.
“Đại sư huynh đến rồi”, có người nhìn thấy Ngô Bình nên mừng rỡ hô lên.
“Tốt quá rồi! Có đại sư huynh ở đây, chắc chắn chúng ta sẽ vượt qua nguy hiểm”.
Ngô Bình không kịp chào hỏi với mọi người mà đi thẳng vào phòng luyện đan luôn. Bên trong có một lò luyện đan màu tím đang toả khí tức rất mạnh, nó lơ lửng trên không trung, thân lò không ngừng vặn vẹo.
Lúc này, Lục Phi Hùng đang ra sức khống chế lửa lò, còn chưởng môn Lưu Vọng Công ở cạnh đó cũng đang cố hết sức để khống chế không cho lò luyện phát nổ. Nhưng trông dáng vẻ kiệt sức của ông ấy thì chắc không cầm cự được lâu nữa.