Chương 2624
Ngô Bình mở ra xem, bên trên đã vạch rõ nội dung trình tự tu hành. Các danh hiệu Võ Thần, Võ Vương mà dân gian sử dụng trước đây đều bị bãi bỏ, bây giờ gọi chung là võ giả.
Xét theo năng lực mạnh yếu từ thấp đến cao, võ giả được chia thành năm cấp: Võ Sĩ, Võ Sư, Võ Tông, Võ Vương, Võ Hoàng. Mỗi cấp này lại được chia làm năm bậc, cao nhất là bậc một, thấp nhất là bậc năm. Lấy ví dụ Võ Sĩ, chia thành Võ Sĩ bậc năm, Võ Sĩ bậc bốn,… cao nhất là Võ Sĩ bậc một.
Theo quy định, tu vi của Võ Sĩ tương đương cảnh giới luyện khí đến cảnh giới luyện thần, Võ Sư có lẽ là cảnh giới Tiên Thiên và Nhân Tiên cảnh giới một.
Võ Sĩ và Võ Sư là cấp bậc chuyên nghiệp, sau khi đạt cấp bậc này sẽ lấy được tài nguyên tu hành tương ứng của quốc gia. Tất nhiên, muốn lấy được cấp bậc này phải trải qua buổi kiểm tra đánh giá nghiêm ngặt tại địa điểm khảo hạch do quốc gia lập ở các nơi.
Ngô Bình đọc xong bèn cười bảo: “Thú vị đấy”.
Dương Mộ Bạch nói: “Lúc nhìn thấy cái này, anh cũng rất sốc. Nhưng chỉ giây lát sau anh đã hiểu ra ngay. Phía trên muốn nắm giữ toàn diện sự xuất hiện của thời đại tu chân”.
Ngô Bình bày tỏ: “Cũng nằm trong dự liệu. Linh khí sắp khôi phục, đối mặt với sự lớn mạnh của tu chân, vũ khí nóng cũng không chiếm được ưu thế nữa. Nếu nước ta muốn củng cố quyền lực thì buộc phải thay đổi. Cách phân chia Võ Sĩ, Võ Sư này tinh giản hơn trước nhiều”.
Dương Mộ Bạch hỏi: “Sư đệ à, linh khí thật sự sẽ khôi phục sao?”
Ngô Bình gật đầu: “Những thay đổi đã bắt đầu xuất hiện. Hai vị sư huynh à, tương lai chúng ta không chỉ đối mặt với tu sĩ Côn Luân mà còn có tu chân đang nổi lên rất nhanh trong môi trường linh khí, thậm chí là những kẻ mạnh đến từ Tiên Giới và Hồng Hoang”.
Diệp Thiên Tông nói: “Bọn anh không chiến đấu được nữa. Sư đệ à,
Ngô Bình đáp: “Sư huynh yên tâm. Em có phần ăn thì họ không đói được đâu”.
Lý Long Thần nói: “Sư thúc, gần đây phía Hà Đông thường xảy ra chuyện lạ. Điều này có liên quan đến việc linh khí khôi phục không?”
Ngô Bình gật đầu: “Đương nhiên. Linh khí khôi phục, không chỉ con người bị ảnh hưởng, mà mọi sinh mệnh đều chịu ảnh hưởng. Chẳng bao lâu nữa, mọi người sẽ được trải nghiệm thế nào là bách quỷ dạ hành, yêu ma nhảy múa”.
Diệp Huyền rất phấn khởi: “Tiền bối à, liệu có hồ ly tinh xinh đẹp không?”
Diệp Thiên Tông đá Diệp Huyền một cái rồi bảo: “Sư đệ, anh còn nhận được một tin. Sau đại hội võ lâm, nước ta có thể sẽ mở một vài trường đại học Võ Đạo”.
Ngô Bình rất ngạc nhiên: “Đại học Võ Đạo?”
Diệp Thiên Tông đáp: “Ừ. Nghe bảo là muốn chọn những người có tư chất tốt từ các trường đại học và học viện lớn để đào tạo”.
Diệp Huyền nói: “Tiền bối à, đệ tử cũng có nghe nói về chuyện này. Giai đoạn đầu, nước ta sẽ xây dựng bốn trường, gồm Đại học Võ Đạo Thiên Kinh, Đại học Võ Đạo Trung Nguyên, Đại học Võ Đạo Giang Nam, Đại học Võ Đạo Vân Đông. Hiệu trưởng của các trường đại học võ đạo sẽ được chọn từ học viện Võ Đạo”.
Ngô Bình trầm tư: “Thế là họ muốn sàng lọc được nhân tài từ nhiều người thông qua trường đại học Võ Đạo, sau đó tiến hành bồi dưỡng. Như vậy thì họ sẽ có thể lôi kéo được một lượng cao thủ trước khi linh khí khôi phục toàn bộ, từ đó sẽ có vốn liếng để đối chọi với các thế lực tu chân lớn”.
Diệp Thiên Tông bảo: “Đúng vậy. Ở thế tục, sức ảnh hưởng của quốc gia vượt xa các môn phái lớn”.
Dương Mộ Bạch nói: “Sư đệ, anh cảm thấy cậu có thể tham gia cạnh tranh cho vị trí hiệu trưởng trường đại học Võ Đạo”.