Chương 2628
Ngô Bình hờ hững bảo: “Nói hay lắm. Lúc trước, vị Âu Dương Trích Tinh này không chỉ một lần đả thương sư điệt của tôi, nên tôi mới ra tay dạy dỗ hắn. Có điều tôi chỉ mới đánh hắn một lần thôi, vẫn còn thiếu một lần. Âu Dương Trích Tinh, cút qua đây”.
Âu Dương Trích Tinh vừa kinh ngạc vừa giận dữ: “Ngô Bình, đừng ức hiếp người khác quá đáng! Nhà Âu Dương của tôi không dễ chọc vào đâu!”
Người trung niên kia cũng nhíu mày: “Long chủ Ngô, tôi là Âu Dương Tốn. Em trai Âu Dương Ngọc của tôi chính là thầy hướng dẫn của Bắc Viện! Tuy cậu là Long chủ nhưng cũng không thể ức hiếp nhà Âu Dương chúng tôi như vậy!”
Ngô Bình cười khẩy: “Ức hiếp? Ban đầu, chính Âu Dương Trích Tinh vô duyên vô cớ đả thương sư điệt của tôi. Tôi trị khỏi rồi, hắn lại tiếp tục đánh sư điệt tôi, còn bảo rằng muốn xem tôi có chữa khỏi được không. Ha ha, khi ấy các người có tôn trọng tôi và sư phụ tôi không?”
Người trung niên biết bên mình đuối lý, bèn nói: “Long chủ Ngô, oan gia nên giải không nên kết. Tôi chân thành xin lỗi cậu”.
Ngô Bình bảo: “Xin lỗi mà có tác dụng thì thế giới này đã chẳng có hận thù”.
Âu Dương Trích Tinh cười khẩy: “Ngô Bình, anh nghĩ tôi sợ anh sao? Sư tổ nhà tôi đã truyền dạy thần công tối thượng cho tôi rồi. Giờ tôi đã thăng cấp thành Địa Tiên Thuần Dương. Anh có mạnh đến mấy cũng chỉ là Nhân Tiên thôi”.
Ngô Bình nói: “Được thôi, tôi nhường anh ba chiêu”.
Cả hai giằng co, chuẩn bị ra tay. Bỗng dưng có một giọng nói rất trầm vọng đến từ xa: “Là ai muốn ra tay ở Bắc Viện?”
Một người đàn ông mặc đồ luyện công màu trắng tiến đến gần, ánh mắt sắc lạnh lướt nhìn Ngô Bình và Âu Dương Trích Tinh: “Muốn đánh nhau thì theo tôi đến đài sinh tử!”
Nhìn thấy người này, Trần
Ở học viện Võ Đạo, người hướng dẫn thường được gọi là tông sư. Họ đều vượt qua bài kiểm tra của tháp Tiên Võ, là kẻ mạnh thật sự!
Tông sư Ninh liếc nhìn Trần Dung: “Cô Trần, đây là người cô tìm sao?”
Trần Dung đáp: “Phải, vị này là Long chủ Ngô, năng lực rất mạnh, tôi định mời anh ấy đến tháp Tiên Võ kiểm tra”.
Tông sư Ninh lạnh lùng nói: “Tháp Tiên Võ là trọng địa, chỉ có người được viện trưởng phê chuẩn mới được vào tháp kiểm tra. Cô đã hỏi ý viện trưởng chưa?”
Trần Dung vội đáp: “Viện trưởng đã cho tôi ba suất, để tôi tự quyết định mời ai vào tháp”.
Tông sư Ninh nhíu mày: “Vậy tốt nhất cô đừng lãng phí ba suất này”.
Có thể nhìn ra vị tông sư Ninh này không công nhận Ngô Bình cho lắm. Khoan hãy nói đến những cái khác, Ngô Bình rõ ràng chẳng phải Địa Tiên, một người còn chưa đạt đến Địa Tiên thì có thể mạnh đến mấy kia chứ?
Trần Dung không dám phản bác: “Vâng”.
Lần đầu Ngô Bình đến địa bàn của người khác, không tiện ra tay, bèn nói với Âu Dương Trích Tinh: “Tốt nhất là anh đừng để tôi gặp được”.
Dứt lời, anh rời đi cùng Trần Dung.
Sau khi cả hai đi khỏi, Âu Dương Tốn bèn ôm quyền với tông sư Ninh: “Cảm ơn tông sư Ninh đã giải vây”. Xem ra hai người này có quen biết.
Tông sư Ninh gật đầu: “Anh Âu Dương đang chờ hai người, mau vào trong đi”.
Trần Dung mời Ngô Bình vào một ngôi viện. Trong viện có một phòng khách, lúc này đã có mười mấy người ngồi trong đó. Có vẻ họ cũng giống Ngô Bình, đến đây để kiểm tra.