Thần Y Trở Lại

Chương 444


trước sau

Chương 444

Người đàn ông Nhật bản tỏ vẻ đắc ý rồi chỉ vào Ngô Bình: “Sếp Mã, riêng với cái loại này thì phải phạt nặng vào”.

Ông béo cười nói: “Ông Tetsuharu cứ yên tâm, những thành phần cặn bã thế này thì dù là người trong nước, tôi cũng không nương tay đâu”.

Đường Tử Di không nghe nổi được nữa nên cũng xuống xe rồi lạnh giọng nói: “Nực cười! Ông chưa hỏi rõ trắng đen thế nào đã quy tội cho chúng tôi, ai cho ông cái quyền ấy hả?”

Ông béo liếc nhìn Đường Tử Di, thấy cô ấy có khí chất cao quý, đã thế còn xinh đẹp và đi một chiếc xe rất đắt tiền thì lập tức có một dự cảm không lành, ông ta ho khan một tiếng rồi nói: “Cô kia, tôi chỉ làm theo đúng luật thôi, là các cô ra tay đánh người trước còn gì”.

Ngô Bình: “Thế ư? Ông có thể xem camera ở gần đây xem ai mới là bên ra tay trước”.

Ông béo sầm mặt nói: “Khỏi cần, tôi nhìn là biết cậu không phải người lương thiện gì rồi. Đi thôi, theo tôi về đồn”.

Đúng lúc này, người đàn ông Nhật Bản chợt nhận được một cuộc điện thoại, ông ta đứng bật dậy rồi liên tục nói “Hayg!”. Ngắt máy xong, ông ta nhìn Ngô Bình bằng ánh mắt rất phức tạp, sau đó đi tới gần anh rồi cúi gập người xuống: “Xin lỗi cậu Ngô, ban nãy là chúng tôi sai, mong cậu bỏ qua cho!”

Ông béo ngẩn ra, chuyện gì thế này? Tetsuharu gọi ông ta đến để xử lý Ngô Bình, sao giờ lại xin lỗi anh? Lẽ nào người thanh niên này có bối cảnh gì sao?

Chát!

Ngô Bình tát một cái vào mặt ông ta rồi nói: “Đang ở nước Viêm Quốc mà ông dám hống hách thế à? Ai cho ông dũng khí vậy hả?”

Người đàn ông biến sắc mặt, trông có vẻ muốn nổi cáu, nhưng cuối cùng

vẫn cố nhịn rồi nói: “Xin lỗi!”

Ngô Bình ngoảnh lại nhìn ông béo kia: “Giờ ông còn muốn dẫn tôi về đồn nữa không?”

Ông béo ho khù khụ rồi nói: “Nếu bên tố cáo cho qua rồi thì thôi”.

“Thôi?”, Ngô Bình cười lạnh nói: “Tôi cho ông thời gian một ngày để về đồn khai báo hành vi của mình”.

Ông béo ngẩn ra rồi nổi giận nói: “Khai báo cái gì? Cậu tưởng mình là ai hả?”

Ngô Bình lấy chứng nhận của mình ra: “Tôi là Ngô Bình – cục phó của cục điều tra, trường hợp của ông cần phải được điều tra rõ ràng”.

Ông béo đần mặt ra, ngơ ngẩn nhìn con dấu đỏ chói trên chứng nhận của Ngô Bình, trán ông ta mướt mồ hôi, ông ta vội cười trừ nói: “Cục phó Ngô, tôi xin lỗi, ban nãy là tôi sai, tôi…”

“Có gì thì về đồn mà trình bày”, Ngô Bình hờ hững nói: “Tôi sẽ gọi cho ông sau”.

Dứt lời, anh quay về xe, bỏ ông béo tái mặt ở lại.

Chiếc xe của người Nhật đã tránh sang một bên, xe của Ngô Bình chậm rãi đi qua, sau đó tiến vào một câu lạc bộ của Nhật Bản.

Họ vừa xuống xe, một cô gái trẻ mặc Kimono đứng ngoài cửa đã mỉm cười nói: “Xin hỏi, là anh Ngô Bình phải không ạ?”

Ngô Bình gật đầu: “Đúng rồi”.

Cô gái nói: “Anh Ngô, cô chủ nhà chúng tôi đã chờ ở bên trong lâu rồi ạ, mời anh!”

Ngô Bình đi theo cô gái vào câu lạc bộ, sau khi đi qua một phòng khách, nhóm anh được mời vào một căn phòng nhỏ hơn.

Một cô gái mặc Kimono màu đỏ đang ngồi quỳ ở đây, cô ta khoảng hơn 20 tuổi, trông không quá đẹp, nhưng rất có khí chất.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện