Thần Y Trở Lại

Chương 571


trước sau

Chương 571

Lúc này, chiếc xe của Nhật ở phía sau đã đi tới, sau đó đâm mạnh vào đuôi xe của cô ấy, làm Chu Thanh Nghiên kẹt ở trong xe. Thấy tình hình không ổn, Chu Thanh Nghiên lập tức gọi cho Ngô Bình ngay.

Có bốn người bước xuống từ chiếc xe phía sau, sau đó vây quanh xe của cô ấy, một người gõ vào cửa kính rồi nói: “Người đẹp, xin lỗi nhé, chúng tôi đâm trúng xe của cô rồi”.

Lúc này, giọng của Ngô Bình đã vang lên: “Thanh Nghiên, anh sắp đến rồi”.

Chu Thanh Nghiên lo lắng nói: “Anh Ngô, em bị đâm vào đuôi xe, hình như là họ cố ý”.

Ngô Bình ngạc nhiên nói: “Em đừng mở cửa, cứ cầm cự với họ, gửi địa chỉ ngay cho anh”.

“Vâng”, Chu Thanh Nghiên nhanh chóng gửi định vị cho Ngô Bình.

Thấy Chu Thanh Nghiên đang gọi điện trong xe, mấy người bên ngoài liếc nhìn nhau rồi lấy vũ khí ra bắt đầu ra sức đập kính xe, cửa kính thuỷ tinh bắt đầu bị nứt, Chu Thanh Nghiên tái mặt nhưng vẫn bình tĩnh, dẫu sao cô ấy cũng là người có tu vi.

Nghe thấy tiếng đập cửa kính xe, Ngô Bình vừa tức vừa cuống nói: “Thanh Nghiên, đứng sợ, lùi xe đi”.

Chu Thanh Nghiên lập tức gạt cần số rồi nhấn ga, chiếc S5 lùi mạnh lại, làm chiếc xe của Nhật bay ra xa mấy mét.

Ngô Bình: “Em hãy quay đầu xe đi vào nhà máy, anh sẽ đến ngay”.

Ngô Bình phóng xe như bay trên đường, may sao đoạn đường này vắng nên anh không gặp cản trở.

Thấy Chu Thanh Nghiên có hành động bất ngờ, mấy người kia sợ hết hồn nên nhanh chóng leo lên xe rồi đuổi theo. Nhưng chiếc xe Nhật của họ không tăng tốc

nhanh như chiếc S5, vì thế không thể đuổi kịp cô ấy.

Một người đàn ông trên xe gọi điện thoại: “Sếp, cô ta chạy rồi”.

Phái bên kia vang lên một giọng nói lạnh lùng: “Vô dụng! Đuổi theo mau, dù có phải đuổi vào tận nhà máy thì cũng phải bắt cô ta về đây cho tao”.

“Vâng, sếp yên tâm”.

Tên đó ngắt máy rồi nghiến răng nói: “Vào nhà máy, sếp bảo nhất định phải bắt được cô ta”.

Ngô Bình mất chưa đến mười phút để đi hết quãng đường hơn chục cây số. Sau khi đến nơi, anh thấy các mảnh vụn do va chạm xe gây ra, sau đó anh đạp chân ga rồi tiếp tục phóng đi.

Điện thoại anh vẫn đang nối máy với Chu Thanh Nghiên: “Thanh Nghiên, ngoài cổng nhà máy có bảo vệ không?”

Chu Thanh Nghiên: “Hôm nay bảo vệ mới xin nghỉ xong, các công nhân thì về hết rồi, chỉ có vài người ở lại trông nhà máy thôi”.

Ngô Bình: “Em vào trong rồi khoá cổng lại, anh đến ngay”.

“Vâng”.

Chu Thanh Nghiên không quá lo lắng, tốt xấu gì thì cô ấy cũng biết võ, nhưng khi gặp phải chuyện này thì vẫn nên cẩn thận, nhớ đám người kia có súng thì sao?

Ngô Bình phóng như bay tới, khi đến nơi thì anh nhìn thấy cổng nhà máy đã bị xe đâm hỏng, hai người bảo vệ bị đánh ngã dưới đất, máu chảy lênh láng.

Anh không vội kiểm tra họ ngay mà lái xe vào bên trong, vừa đi được một đoạn thì anh thấy có một nhóm người đang dồn một cô gái vào trong góc, đó chính là Chu Thanh Nghiên.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện