Chương 678
Mắt Ngô Bình sáng lên: “Thật sao? Vậy thì tốt quá. Sắp tới, loại thuốc mới của bọn anh sẽ tung ra thị trường với số lượng lớn. Thế này đi, anh sẽ giảm giá hai mươi phần trăm cho em, việc tiêu thụ sẽ giao cho tập đoàn Miêu Dược của em nhé. Em thấy được không?”
Đào Như Tuyết nghĩ ngợi: “Trước đây bọn em cũng từng hợp tác theo hình thức này. Nhưng anh giảm hai mươi phần trăm thì nhiều quá, em không thể để anh chịu thiệt. Mười phần trăm là được rồi”.
Ngô Bình nói: “Để hợp tác với nhà họ Thiệu thì cũng phải bỏ ra một phần lợi nhuận. Anh sẽ chia cho em thêm mười phần trăm. Em có thể chia một phần cho nhà họ Thiệu, như thế mọi người đều kiếm được tiền”.
Đào Như Tuyết gật đầu: “Cũng được. Thế em không khách sáo nữa nhé”.
Nói đoạn, cô ấy bỗng nhiên kêu lên: “Đáng ghét, sao lại nữa rồi…”
Sáu giờ sáng, khi Đào Như Tuyết còn đang ngủ say thì Ngô Bình đã thay đồ, ra phòng khách.
Quả nhiên, đến sáu giờ rưỡi, Giáp Bà Bà đã đến nhà. Bà ta ôm cô con gái trong lòng. Trông cô ấy chừng hai mươi mốt, hai mươi hai tuổi, gương mặt rất thanh tú, nhưng lại thoi thóp như sắp chết.
Cô gái kia tất nhiên là Giáp Đoá Đoá. Anh bảo Giáp Bà Bà đặt Giáp Đoá Đoá lên xô pha, sau đó kiểm tra tình trạng của cô ấy.
Trong người Giáp Đoá Đoá có một con cổ trùng, chính là cổ Thần Thi. Vừa thấy cổ Thần Thi, anh liền có cảm giác Tiểu Thần vô cùng kích động, đại ý muốn bày tỏ: Muốn ăn nó, muốn ăn nó, muốn ăn nó.
Ngô Bình hắng giọng: “Giáp Bà Bà à, để cứu con gái bà, tôi buộc phải giết cổ Thần Thi. Có vấn
Giáp Bà Bà khẽ thở dài: “Vì cứu người, thôi thì cứ giết đi. Cổ Thần Thi chết tiệt này hại Đoá Đoá nhà tôi đến thế, chết cũng đáng”.
Giờ thì Ngô Bình đã yên tâm, bèn thả Tiểu Thần ra, để nó chui vào mũi Giáp Đoá Đoá. Vừa trông thấy Tiểu Thần, Giáp Bà Bà đã sững sờ: “Đây là… cổ Thần Cơ?”
Ngô Bình đáp: “Mắt quan sát tốt đấy”.
Giáp Đoá Đoá thấy rất lạ: “Cổ Thần Cơ của nhà họ Đào kia mà?”
Ngô Bình nói: “Nhờ một cơ duyên, tôi và Đào Như Tuyết đều trở thành chủ của nó”.
Giáp Bà Bà gật đầu: “Thảo nào”.
Tiểu Thần vừa vào được cơ thể của Giáp Đoá Đoá là bắt đầu truy sát cổ Thần Thi ngay. Cổ Thần Thi cực kỳ ngu ngốc, chẳng mấy chốc đã bị Tiểu Thần giết chết và nuốt chửng.
Ăn cổ Thần Thi xong, Tiểu Thần dạo một vòng trong cơ thể Giáp Đoá Đoá, tiện thể giải trừ thi độc.
Đến khi Tiểu Thần trở ra, màu da của Giáp Đoá Đoá đã bình thường trở lại. Ngô Bình vỗ nhẹ lên mặt Giáp Đoá Đoá, cô ấy chầm chậm mở mắt ra.
Thấy con gái hồi phục nhanh như vậy, Giáp Bà Bà mừng rỡ vô cùng: “Cảm ơn thần y Ngô, cảm ơn cậu!”
Ngô Bình đáp: “Không có gì. Tôi sẽ kê đơn thuốc, bà về bốc thuốc cho cô ấy, uống ba ngày là giải hết độc”.
Anh viết đơn thuốc rồi đưa cho Giáp Bà Bà, thuận miệng hỏi: “Vạn Phùng Xuân đòi đến mười tỷ, rốt cuộc ông ta định dùng thuốc gì?”
Nhắc đến Vạn Phùng Xuân, Giáp Bà Bà giận dữ nói: “Y thuật của ông ta kém xa thần y Ngô mà dám đòi tôi mười tỷ, đúng là hạng lang băm vô lương tâm”.