Chương 840
Đường Băng Vân: “Hắn chưa gặp tôi bao giờ nên không biết được đâu”.
Dứt lời, cô ấy hỏi Ngô Bình: “Anh giúp tôi thêm việc này nữa, đó là vạch mặt Nhiếp Bân, đừng để hắn hại Đình Đình”.
Ngô Bình thở dài nói: “Cô Đường này, cô không nhận ra bạn cô đang rất hạnh phúc à? Tôi thấy cô ấy không quan tâm Nhiếp Bân có thật lòng với mình hay không đâu, bởi cô ấy đã có tất cả những thứ mình cần rồi. Hai bọn họ mỗi người một mục đích riêng, vậy có gì không tốt?”
Đường Băng Vân lừ mắt: “Anh có giúp tôi không?”
Ngô Bình bó tay, đành gật đầu: “Có, cô muốn tôi vạch trần hắn thế nào?”
“Để Đình Đình không còn hi vọng gì với hắn nữa”, Đường Băng Vân đáp.
Ngô Bình gật đầu: “Ok!”
Khi đến khách sạn nơi diễn ra tiệc sinh nhật, Ngô Bình và Đường Băng Vân khoác tay nhau đi vào sảnh. Vừa vào, họ đã nghe thấy tiếng huyên náo, bạn học của Lý Nhược Đình đã đến khá đông, mọi người đang trò chuyện và ăn vặt, có người thì hát hò.
Ngô Bình đếm sơ qua cũng thấy có hơn năm mươi người, bữa tiệc này thật náo nhiệt.
Một người thanh niên tóc xoăn đang ôm Lý Nhược Đình rồi thì thầm gì đó làm cô ấy mỉm cười. Bỗng người thanh niên ấy nhìn thấy Đường Băng Vân, mắt hắn sáng lên rồi ôm Lý Nhược Đình bước tới.
Lý Nhược Đình giới thiệu: “Nhiếp Bân, đây là Đường Băng Vân – bạn thân nhất của em. Băng Vân, đây là Nhiếp Bân”, Lý Nhược Đình có vẻ rất hãnh diện, dẫu sao không phải cô gái đẹp nào cũng kiếm được một người bạn trai như Nhiếp Bân.
Đường Băng Vân chỉ gật đầu, sau đó khoác tay Ngô Bình ra hiệu cho anh bắt đầu vào việc.
Ngô Bình cười nói: “Chào anh, tôi là Ngô Bình, bạn trai của Băng Vân”.
Nhìn thấy Ngô Bình là Nhiếp
Hắn thờ ơ đáp: “Ừm, cậu cứ tự nhiên nhé”.
Hàn huyên vài câu xong, Nhiếp Vân kéo Lý Nhược Đình sang một bên hỏi: “Nhược Đình, tên kia có lai lịch thế nào?”
Lý Nhược Đình mím môi: “Là nhà giàu mới nổi, giàu lên từ tiền đền bù đất đai thôi anh”.
Nhiếp Bân quyết định nếu Ngô Bình không có bối cảnh gì thì có là bạn trai của Đường Băng Vân cũng vô dụng, hắn sẽ đá anh đi.
Hắn nháy mắt, một người thanh niên khác đi tới, hai người họ đi ra một góc khuất, Nhiếp Bân nói: “Này Bạch, cậu biết võ đúng không, lát kiếm cơ hội đuổi tên kia ra ngoài cho tôi nhé”.
Người họ Bạch ấy chơi khá thân với Nhiếp Bân, gã liếc nhìn Ngô Bình rồi cười nói: “Cứ giao cho tôi”.
Người thanh niên họ Bạch tên là Bạch Diên Hi – con trai của ông tư Bạch Triển Kỳ, từ nhỏ gã đã học võ cùng bố mình nên giờ đã trở thành một cao thủ cảnh giới Khí đại chu thiên, hiện gã đang quản lý việc kinh doanh của gia đình nên cũng là một cậu ấm khả nổi tiếng ở đây.
Bạch Diên Hi châm một điếu thuốc rồi mỉm cười đi tới cạnh Ngô Bình, sau đó gã lại nở một nụ cười khả ố với Đường Băng Vân.
Ngô Bình cau mày: “Anh nhìn cái gì thế hả?”
Bạch Diên Hi lừ mắt: “Nhìn tí thì làm sao? Bộ tôi nhìn làm cô ấy mất miếng thịt nào à?”
Ngô Bình: “Biến!”