Chương 84
Chân khí không cùng cấp thì uy lực cũng khác xa nhau, chân khí của Ngô Bình được gọi là chân khí Huyền Hoàng là vì nó có quy luật đặc biệt.
Trong Thiên Địa Huyền Hoàng Quyết, chân khí Huyền Hoàng cũng có cấp bậc từ ngũ phẩm đến nhất phẩm. Nhất phẩm là mạnh nhất, còn ngũ phẩm là yếu nhất. Chân khí của Ngô Bình đang ở cấp tứ phẩm, vẫn còn không gian trưởng thành rất lớn.
Chân khí cấp tứ phẩm có khả năng xuyên thấu rất mạnh, nó có thể đánh bò cách cả ngọn núi. Chân khí cấp tam phẩm thì có sức tàn phá khủng khiếp nên còn được gọi là năng lực bùng nổ.
Nó có thể bùng nổ uy lực trong một phạm vi nhỏ, chỉ cần tung một quyền bất kỳ cũng có thể đánh vỡ tim hay xương của người khác.
Bất giác đã đến ba giờ sáng, Ngô Bình cảm thấy chân khí của mình chợt ngưng tụ. Anh động tinh thần thì phát hiện chân khí của mình đã lên cấp tam phẩm rồi.
“Hay! Chân khí cấp tam phẩm kết hợp với Kim Cương Chỉ thì uy lực sẽ tăng thêm một bậc”, Ngô Bình thầm nghĩ.
Đột nhiên, anh nghe thấy một tiếng động nào đó nên nhìn ngay ra ngoài. Lúc này, chếch một góc ở ngoài cổng có một bóng đen đang dính sát vào tường như con dơi.
Ngô Bình biết ngay đó là một cao thủ, hơn nữa còn rất giỏi trinh sát. Điều này chứng tỏ hành tung của nhà họ Chu đã bị phát hiện rồi, người này chỉ đến dò đường trước thôi.
Ngô Bình nín thở đi ra ngoài, anh ấn ngón tay cái vào tường, đó chính là Kim Cương Ấn!
Kim Cương Ấn có khả năng tấn công xuyên thấu và cả lực tàn phá, dù cách một bức tường dày hai mươi phân thì cũng tạo ra một lực rất mạnh.
“Hự!”
Đột nhiên có tiếng vật nặng rơi xuống, bóng đen ghé sát người vào tường đã rơi xuống đất,
Một cú điểm chỉ của Ngô Bình đã đánh nát tim hắn nên hắn mới chết ngay lập tức.
Anh khẽ trèo qua tường rồi lôi thi thể ấy ném xuống dòng sông sâu ở gần đó rồi đi về luyện công tiếp.
Chu Thanh Nghiên và Chu Truyền Võ nghe thấy tiếng động thì đều đi ra hỏi.
“Chúng ta bị lộ tung tích rồi, nhưng không sao, anh đã luyện xong Kim Cương Chỉ rồi nên không việc gì phải sợ”.
Chu Thanh Nghiên ngạc nhiên nói: “Người đâu rồi ạ?”
“Anh đánh chết xong ném xuống sông rồi”, Ngô Bình thờ ơ đáp. Dù đã giết người, nhưng anh vẫn rất bình tĩnh. Lúc này, tất cả những ai xuất hiện ở đây đều có ý đồ giết họ nên anh không thể nương tay được. Vả lại, đã là chuyện giang hồ trả thù lẫn nhau thì anh cũng không lo pháp luật can thiệp nữa.
Chu Truyền Võ: “Chú nhờ người hỏi hộ thì biết Kiều ba đã mời ba trợ thủ đến, họ đều là cao thủ cảnh giới Khí, người cháu vừa đánh chết là một trong số đó”.
Ngô Bình gật đầu: “Đúng là cháu vừa đánh chết một người có tu vi ở cảnh giới Khí”.
Chu Truyền Võ ngẩn ra, thầm thấy khâm phục Ngô Bình rồi nói: “Ngô Bình, khi nào Kiều Ba đến, chúng ta sẽ huy động toàn bộ lực lượng”.
Ngô Bình bình thản đáp: “Kiều Ba là trung tâm, chỉ cần đánh chết ông ta thì những người khác không còn đáng ngại nữa”.
Chu Truyền Võ gật đầu: “Đúng, nhưng Kiều Ba lại là người có thực lực mạnh nhất”.
Chu Truyền Võ vừa nói dứt câu thì Ngô Bình chợt liếc nhìn lên trên rồi hô: “Người đến rồi, mở đèn!”