Thần Y Trở Lại

Chương 937


trước sau

Chương 937

Bạch Băng gánh một món nợ khổng lồ trên lưng nên luôn sống rất tiết kiệm, mua sắm gì cũng phải tính toán kỹ. Thấy Ngô Bình tới một khách sạn sang trọng như thế này, cô ấy vội nói: “Mình đổi khách sạn khác đi”.

“Sao thế ạ”, Ngô Bình nói: “Em có thẻ ưu đãi mà, không mất tiền đâu”.

Tuy Ngô Bình không nói thật hẳn, nhưng cũng không phải nói dối. Giờ ah ở khách sạn gần như không mất tiền, Thiên Long đã thành lập một công ty phục vụ, anh đi máy bay hay ở khách sạn đều sẽ do tổ chức thanh toán.

Đương nhiên cũng vì anh có chức vụ cao, chứ các thành viên bình thường thì không có đãi ngộ như vậy.

Ngô Bình đặt một phòng rồi hai người mang đồ vào, sau đó quyết định đi thưởng thức các món ngon của Hải Thành.

Bạch Băng từng học đại học ở đây nên biết khá nhiều chỗ ăn ngon, cô ấy dẫn Ngô Bình đến một khu phố cổ chuyên bán các món đặc sắc.

Từ khách sạn đến đó rất xa nên Bạch Băng bảo khách sạn sắp xếp xe để đưa họ đi.

Chiếc xe dừng trước một ngõ phố lâu đời, người ở đây đông như mắc cửi. Từ xa, Ngô Bình đã ngửi thấy hương thơm của đồ ăn.

Bạch Băng cười nói: “Chỉ có người bản địa mới đến đây thôi, khách du lịch không biết đâu”.

Nói rồi, hai người đi vào trong, hai bên đường đều là các hàng quán bán đồ ăn và đủ các thứ trên đời, ít cũng phải có đến hơn một trăm hàng quán, khách ở đây toàn nói giọng địa phương để mặc cả.

Hai người đi tới một quán bánh bao và hai bát canh thịt bò. Ngô Bình ăn rất khoẻ, một mình mà chén hết hơn năm mươi cái bánh bao nhỏ, làm chủ quán đơ luôn.

Khi anh ăn đến cái bánh thứ năm mươi mốt thì nhận được một tin nhắn, nội dung liên quan đến Mã Tuấn Kiệt, Hàn Bạch đã điều tra rõ ràng về người này rồi gửi thông tin chi

tiết cho anh.

Ngô Bình đọc sơ qua thì biết Mã Tuấn Kiệt tên thật là Ma Nguyên Sơ, lên đại học mới đổi thành Mã Tuấn Kiệt, sau đó đã đổi tên thêm bốn lần và giờ thì tên là Mã Viễn Đạt.

Ông và bố của Mã Viễn Đạt là nhân vật chủ chốt trong một tổ chức lừa đảo ở xã hội cũ, chữ Mã trong họ của nhà này có nghĩa là đơn phương độc mã đi lừa đảo.

Mã Tuấn Kiệt nhận được chân truyền của cha ông nên từ ba tuổi đã bắt đầu đi lừa đảo, gã chuyên lừa phụ nữ, tính sơ đã có hơn 150 người phụ nữ bị lừa, số tiền gã thu được phải tới vài chục triệu.

Hai năm trước, Mã Tuấn Kiệt dùng số tiền mà mình lừa được để lừa đảo ở nước ngoài. Hai năm qua, gã đã kiếm được cả bạc tỷ.

Sau khi phất lên, gã lập tức trở thành một đại gia ở Hải Thành. Nửa năm trước, còn đầu tư vào hơn chục công ty, hiện giờ đã nắm trong tay khối tài sản kếch xù và nhận được sự tán thưởng của đại gia Lý Gia Nông ở Hải Thành, ông ấy còn muốn gán ghép con gái mình cho gã.

Lý Gia Nông là đại gia bất động sản, công ty của ông ấy đứng trong tốp mười ở cả nước, tài sản cá nhân lên tới một trăm tỷ nên có địa vị rất cao ở Hải Thành.

Đọc đến đây, Ngô Bình cau mày, anh không ngờ Mã Tuấn Kiệt lại leo lên được vị trí như hiện giờ, vừa giàu vừa lấy được con gái của đại gia bất động sản, đúng là một bước lên mây.

Anh cho Bạch Băng đọc, cô ấy đọc xong thì câm nín. Vài phút sau mới thở dài nói: “Kệ đi, giờ gã giàu rồi, chúng ta không đấu được đâu”.

“Ai bảo không đấu được?”, Ngô Bình thờ ơ nói: “Dù gã có đạt được thành tựu gì thì cũng không thể che đậy được các tội ác khi xưa. Em nhất định sẽ trút giận cho chị”.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện