Đương nhiên, một cuộc thi thoạt nhìn có vẻ rất công bằng nhưng thực ra trên đời này không có bài kiểm tra nào là công bằng cả, Phượng Khương Trần hiểu rất rõ điều này, vì thế nàng không thèm quan tâm đến những bất công trong cuộc thi, nàng cũng không có ý định tranh tài công bằng với Tô Quán.
Phượng Khương Trần và Tô Quán đồng thời đứng dậy, sau khi hành lễ với mấy người Cửu hoàng thúc xong liền trở về vị trí của mình đứng yên, thị nữ của Tô Quán lần lượt trải giấy và bút mực lên bàn, đồ vật vừa được đưa đã lập tức thu hút sự bàn tán xôn cao của mọi người.
“Tô gia đúng là mạnh tay, nếu ta nhớ không nhầm thì chiếc bút kia có lẽ là ngự bút được Hoàng thất tiền triều ban tên cho là Long Hào, chỉ có Thôi gia mới có thể làm ra được những cây bút này, loại bút không rung lông, dính mực không nhỏ giọt này vốn là vật ngự dụng của Hoàng thất tiền triều, sau đó chúng đã biến mất cùng với sự diệt vọng của tiền triều và quy ẩn của Thôi gia, không ngờ Tô gia lại có một thứ tốt như thế!’’ “Đó là nghiên mực Trừng Nê, loại mực màu đen đặc quanh và không tan trong nước.
’’ “Nàng ta đã dùng dải lụa băng để thay thế cho giấy viết, băng lụa không bị nhoè hay chảy mà còn dễ bảo quản hơn giấy.
’’ … Những người xem náo nhiệt bên ngoài ngươi một lời ta một câu, bọn họ không ngừng thảo luận về loại bút, giấy và nghiên mực mà Tô Quán đưa lên, ở khu vực ban giám khảo, mặc dù ba nhà thư pháp nổi tiếng đến từ cung học Tắc Hạ vẫn luôn im lặng không nói gì nhưng lại không thể che giấu được sự cuồng nhiệt trong ánh mắt, bọn họ thực sự rất thích những thứ Tô Quán mang đến.
Lần này Tô gia mạnh tay trưng bày những thứ quý giá này ra ngoài là muốn người khác hiểu rằng Tô gia của bọn họ là một danh môn thế gia có bề dày lịch sử trăm năm chứ không phải là hộ gia đình thuộc tầng lớp trung lưu nào đó.
Nghe thấy những lời xì xào bàn tán của mọi người xung quanh và vô số ánh mắt hâm mộ đang nhìn về phía mình, mặc dù Tô Quán đã cố gắng kìm nén nhưng vẫn không thể che giấu được sự đắc ý trong ánh mắt, những thứ này của nàng cho dù có tiền cũng không thể mua được.
Đến cả Nhan lão, Nguyên Hi tiên sinh và Lâm thái tử khi nhìn thấy chiếc bút Long Hào thì nét mặt cũng khẽ thay đổi, chỉ có Cửu hoàng thúc, vẫn bày ra vẻ mặt lạnh lùng, căn bản không thèm đặt thứ đồ quý giá của nàng vào trong