Vương gia thân là một đạo thế gia nên điểm này rõ ràng nhất.
Để nuôi toàn bộ người Vương gia, gia chủ Vương gia là Vương Cẩm có thể nói là tận tâm tận lực.
Cũng may Vương Cẩm Lăng có mắt nhìn hơn người, tài cán của Vương Cẩm Lăng vượt xa các tiền bối cũng chính là ứng viên mà dòng chính Vương gia hài lòng nhất.
Nhân vật như Vương Cẩm Lăng để hắn ở đâu cũng được người tán tụng.
Thời gian trước hoàng thượng muốn trấn áp Vương gia nên bức bách Vương Cẩm Lăng ra ngoài, chẳng phải là hắn không uy hiếp ý của hoàng thượng sao.
Ngươi muốn trấn áp Vương gia ta vậy Vương gia ta sẽ cho ngươi xem,Vương gia được chào đón như thế nào ở lục địa Cửu Châu.
Chọc tức Vương gia ta thì ta chuyển đi, xem đến lúc đấy ai sẽ là người thiệt thòi.
Vương gia trung thành với hoàng thất chứ không phải gia tộc Đông Lăng, trong mắt bọn họ ai làm hoàng đế cũng không liên quan tới bọn họ, chỉ cần không ảnh hưởng đến lợi ích và địa vị của thế gia là được, ai làm hoàng đế thì bọn họ trung thành với người đó.
Gia tộc Lam thị tiền triều hay là Đông Lăng tộc của hiện tại, Vương gia đều không quan tâm hoàng quyền thay phiên nhau như thế nào.
Bọn họ vẫn làm những việc bọn họ nên làm trên chức vị của họ.
Cách làm này của Vương gia có thể sẽ bị vài người nói không biết hổ thẹn, cho rằng bọn có không có khí phách.
Nhưng nhìn từ một khía cạnh khác, đây cũng là biểu hiện của khí phách.
Họ trung thành với vùng đất này, trung thành với bách tính thiên hạ, hoàng đế là ai quan trọng sao?
Đương nhiên Vương Cẩm Lăng cũng chỉ là uy hiếp, Vương gia không thể chuyển đi được, đây chỉ là tranh thủ quyền lợi mà thôi.
Tranh thủ quyền lợi, không tiến mà lui, màn phản kích này của Vương gia khiến hoàng thượng không thể không thỏa hiệp, nhưng hoàng thượng cũng không hài lòng với các thế gia thêm một lần nữa.
Không hài lòng thì không hài lòng, khi thiên hạ chưa thống nhất thì hoàng thượng vẫn không có cách nào diệt sạch thế gia và cũng sẽ không dễ dàng động vào bọn họ.
Dù sao không có Vương gia hay các thế gia khác thì vẫn sẽ xuất hiện các thế gia khác nữa, hoàng thượng vẫn phải dùng người.
Chỉ cần hoàng thượng có năng lực điều khiển, dùng ai mà chẳng được…
Lời gửi đến độc giả: Ban ngày đi làm không có thời gian viết, đều là buổi tối viết rồi gửi lên đúng giờ, hy vọng mọi người sớm đọc được.
ps: A Thải bị cảm rồi, đầu đau như búa nổ, muốn chết đủ loại…khó chịu quá đi!
Thân là bậc đế vương, việc cần làm không phải là thâu tóm hết mọi quyền lực về tay mình mà là phải biết cân bằng thế lực ở khắp mọi nơi, không được để một thế lực nào đó phát triển quá lớn mạnh.
Ngồi trên long ỷ, thì phải biết dùng thủ đoạn của một bậc đế vương nên có để làm cho người người sợ hãi hắn ta, tôn sùng hắn ta, lấy lòng hắn ta, đấy mới chính là việc mà bậc đế vương cần phải làm.
Các nhà thế gia ở những triều đại trước, cũng không có sức ảnh hưởng gì quá lớn.
Hoàng Thượng tiền triều tuy rằng rất trọng dụng thế gia, nhưng lại không hề buông lỏng để thế gia nào có quyền lực độc tôn.
Các nhà thế gia ở