Tây Lăng Thiên Lâm có hơi lo lắng nhưng lại thấy may mắn một chút, nếu Phượng Khương Trần đã biết, vậy thì hẳn cũng biết rõ ban đầu người để lại dấu hôn ban trên người nàng chính là hắn ta, vậy thì…
Hắn có thể nạp nàng làm thiếp hay không!
Tây Lăng Thiên Lâm yên lặng nhìn xem Phượng Khương Trần, bộc lộ không sót ý nghĩ trong lòng mình, Phượng Khương Trần khinh thường bày ra bộ mặt khác.
Bây giờ nàng không sợ đâu, Cửu hoàng thúc đã nói nếu hắn không cho phép thì nàng không được gả cho ai.
Tây Lăng Thiên Lâm muốn cưới nàng? Kiếp sau cũng không có khả năng.
Thăm dò nữ nhân mà hắn nhìn trúng ở ngay trước mặt hắn, Tây Lăng Thiên Lâm thật to gan.
Cửu hoàng thúc vốn dĩ muốn chừa cho Tây Lăng Thiên Lâm và Dao Hân chút mặt mũi, đáng tiếc đối phương lại không nhận ý tốt này, đã như vậy thì đừng trách hắn hung ác, Cửu hoàng thúc ném cho Đông Lăng Tử Thuần một ánh mắt “Ngươi đứng lại đó cho ta”.
“Tử thuần, rốt cuộc đêm qua đã xảy ra chuyện gì? Nói!” Cửu hoàng thúc không để ý tới Tây Lăng Thiên Lâm, trực tiếp tìm người trong cuộc để hỏi.
Đông Lăng Tử Thuần không phải đồ đần, đương nhiên hắn biết lời này nên nói thế nào, vẻ mặt lập tức như lên án nói: “Hoàng thúc, ta cũng không biết là chuyện thế nào, trong lúc nửa mơ nửa tỉnh phát hiện có một nữ tử trèo lên trên giường của ta, rất là chủ động lại còn nhiệt tình, ta còn tưởng rằng nha hoàn nào đó muốn trèo lên giường của ta nên cũng không suy nghĩ nhiều rồi cho người ta ngủ, trong lòng nghĩ rằng dù sao cũng chỉ là một nha hoàn, làm sao biết được lại là Dao Hân công chúa.
”
Nói đến phiền muộn, Đông Lăng Tử Thuần lại càng phiền muộn hơn so với Đông Lăng Tử Lăn, Đông Lăng Tử Lăng hướng về Dao Hân, hắn Đông Lăng Tử Thuần lại xem Dao Hân công chúa như phiền phức.
Ngủ với một nha hoàn thì cũng chỉ là ngủ không thôi, nhưng là Tây Lăng Dao Hân thì lại khác, hắn ngủ với Tây Lăng Dao Hân thì sẽ phải cưới nàng ta.
Ôi ôi ôi, người hắn muốn cưới là Phượng Khương Trần……
Đông Lăng Tử Thuần như con chó con bị người ta vứt bỏ, tội nghiệp nhìn về phía Phượng Khương Trần, vừa hay nhìn thấy sự khinh thường và xem thường trong mắt Phượng Khương Trần.
Đối với ngựa giống nam như Đông Lăng Tử Thuần này, Phượng Khương Trần thật lòng không quen mắt, có người trèo lên giường ngủ thì ngủ, nam nhân ở thời đại này thật vô liêm sỉ khác thường, cho dù có suy nghĩ bằng nửa người dưới thì cũng phải suy tính về tình huống và đối tượng một chút chứ.
Đông Lăng Tử Thuần bắt gặp dáng vẻ này của Phượng Khương Trần thì trong lòng quýnh lên, không để ý đến tình hình đã mở miệng giải