“Ra tay, đừng ép ta bán các ngươi, đừng quên khế ước bán thân của các ngươi còn ở trên tay ta, ta muốn bán các ngươi hay là giết các ngươi, Vương gia cũng không có quyền can thiệp.
” Nàng không nói không có nghĩa là nàng ngốc, chỉ cảm thấy vô hại mới không thèm để ý.
Như từ sự việc của Cửu hoàng thúc, Phượng Khương Trần hiểu rõ cái gì gọi là vô hại, chỉ cần không chạm tới điều kiện tiên quyết về lợi ích của đối phương, người duy nhất có thể dựa vào trên thế gian này chỉ có bản thân.
“Vâng.
” Hai nha hoàn không dám hỏi nhiều, cũng không chần chờ nữa mà lập tức rút thắt lưng ra, lấy ra một cái roi ở giữa thắt lưng.
“Vút…” Một roi quất xuống, từng tên ăn mày vừa mới leo lên xe ngựa bị đánh bay ra ngoài, hai nàng một trước một sau nhảy xuống xe ngựa, gia nhập vào bên trong vòng chiến.
Tiếng chém giết, tiếng kêu rên, tiếng chạy trốn, tiếng thét chói tai, tiếng la khóc, từng âm thanh truyền vào lỗ tai của Phượng Khương Trần, Phượng Khương Trần lại giống như là không nghe thấy gì, lẳng lặng ngồi ở nơi đó.
Nàng biết những người có ý đồ nhất định sẽ lợi dụng lời đồn đại lần này để đạp nàng xuống đáy vực, để nàng vĩnh viễn không đứng dậy được, nhưng không ngờ à sẽ dùng chiêu thức ác độc như thế.
Lợi dụng tên ăn mày bao vây nàng ở phố xá náo nhiệt, để nếu hôm nay nàng bị bọn ăn mày làm mất hết mặt mũi thì sẽ như thế nào?
Ha ha ha…… Sẽ trở thành trò cười, nàng Phượng Khương Trần sẽ trở thành một chuyện cười lớn, trở thành một biểu tượng của sự sỉ nhục, nếu như có thể khéo léo lại gần, lúc nàng ngã xuống xe ngựa bị đám ăn mày này kéo rơi quần áo hay gì đó, Phượng Khương Trần còn đáng buồn hơn so với thành truyện cười.
Hoàng Thượng tuyệt đối sẽ không cho phép người Đông Lăng mất hết mặt mũi, trở thành trò cười giống như nàng sống ở trong Hoàng thành.
Phải biết là suýt nữa nàng chính là nàng dâu của Hoàng thất, lần trước Hoàng Thượng bỏ qua nàng, nhưng không có nghĩa lần này cũng sẽ bỏ qua nàng, lần này lại khác, nàng lại mất mặt trước mặt người ba nước!
Âm mưu thật nguy hiểm, thật ghê tởm!
Đáng tiếc những người kia đã định trước không đạt được mục đích, xưa này nàng không phải là