Dung Thanh Thu kìm nén sự kích động trong lòng, yêu kiều đẩy Lý Tưởng ra: “Lý lang, chàng xấu lắm, rõ ràng biết Hoàng thượng muốn gì mà còn hỏi người ta, bom sấm sét của Lý lang chính là món quà tuyệt vời nhất thiên hạ này, chỉ lần chàng dâng bom sấm sét lên Hoàng thượng, ngài ấy chắc chắn sẽ rất vui vẻ, nói không chừng Lý lang chàng còn có thể trở thành bại tướng phong vương, đến lúc đó người ta cũng được thơm lây.
’’
Lý Tưởng lại bắt đầu vẽ trên mặt đất: “Đây là một ý kiến rất hay, nhưng bom sấm sét đó là thứ mà ta dùng để nổ chết Phượng Khương Trần, không thể giao cho Hoàng thượng được, phải rồi, khi nào phụ thân nàng sẽ ra tay vậy, bây giờ Phượng Khương Trần đang nguy kịch, chỉ cần ném bom sấm sét vào, nàng ta chắc chắn không thể chạy thoát.
’’
Kể từ khi nhận được lô bom sấm sét kia, Trấn Quốc Công vẫn luôn viện lý do bất tiện nên không đi nổ chết Phượng Khương Trần, đùa sao, toàn bộ số bom sấm sét đó đều đã lọt vào tay Hoàng thượng, hắn lấy gì để nổ đây.
“Lý lang, chàng cũng thật là, sao chàng không suy nghĩ đến phụ thân ta một chút, trong thiên hạ này chỉ có một mình chàng sở hữu bom sấm sét, nếu phụ thân ta nổ tung Phượng phủ, tiếng nổ mạnh kia vừa phát ra, tất cả mọi người đều sẽ biết là do chàng làm.
Chẳng phải phụ thân đang suy nghĩ thay chàng sao, chúng ta không tiện hành động khi Phượng Khương Trần ở trong