Thần Y Vương Phi Bị Vứt Bỏ

Chương 813


trước sau



“Vậy thì sao?” Trác Đông Minh giận dữ trợn mắt nhìn Phượng Khương Trần một cái: “Ngươi muốn tìm hắn trả thù sao?”
“Chưa nghĩ tới.

” Không phải không muốn mà là không dám, kẻ thù của nàng không ít, không muốn chủ động chọc thêm một tên địch mạnh nữa.

“Chưa nghĩ tới thì tốt, nếu không ngươi chết thế nào cũng không biết, Nam Lăng Cẩm Phàm không phải Tây Lăng Dao Hân, Tây Lăng Dao Hân còn kiêng dè Tây Lăng Thiên Lâm, nhưng Nam Lăm Cẩm Phàm thì không, Nam Lăng Cẩm Phàm ở Nam Lăng thuộc kiểu nói một là một hai là hai, là người lòng dạ ác độc, người rơi vào tay hắn sẽ sống không bằng chết.


Ta từng nghe nói có một thai phụ đụng phải hắn, hắn vứt thẳng thai phụ kia đến quân doanh, cho binh lính hưởng dụng, hơn nữa cũng không để cho nữ nhân kia tìm chết, còn ra lệnh thái y giữ cái thai của thai phụ đó lại, muốn nữ nhân đó ngày đêm chịu đựng sự lăng nhục, mãi đến khi sinh con rồi mới ngừng.

Mà ngươi, xem như xui xẻo tột cùng, không biết xui sao lại đụng vào tay hắn, Nam Lăng Tô gia và Nam Lăng Cẩm Phàm có ý muốn hợp tác với Cửu hoàng thúc, cưới Tô Quán được xem như là bước hợp tác đầu tiên, tuy lúc trước khi dò xét Cửu hoàng thúc từ chối nhưng vẫn chừa đường lui, lại khiến bọn họ cảm thấy vẫn có thể thuyết phục.

Nhưng gần đây lời đồn về ngươi và Cửu hoàng thúc cứ bay đầy trời, lúc này Tô Quán lại nói chuyện kết hôn ra miệng, kết quả là Cửu hoàng thúc không hề nể mặt từ chối ngay tại chỗ, làm hại chuyện hợp tác sau đó của bọn họ cũng nói không được, dù Cửu hoàng thúc không nói gì nhưng Tô Quán và Nam Lăng Cẩm Phàm đều nghĩ rằng ngươi là đầu sỏ gây tội.

Thù mới hận cũ tính chung một lượt, lần này Nam Lăng Cẩm Phàm tới sẽ trút toàn bộ lửa giận lên người ngươi.


Trác Đông Minh thật sự thông cảm với Phượng Khương Trần, Phượng Khương Trần bị Hoàng thượng hạ lệnh ở nhà úp mặt vào tường hối lỗi, nàng vất vả lắm mới lặng lẽ xuống khỏi đầu sóng ngọn gió, nhưng lại lần nữa bị đẩy đến làn sóng còn dữ dội hơn.

“Dù Cửu hoàng thúc cưới Tô Quán, việc hợp tác của bọn họ cũng có thể không thành, hai con mãnh hổ hợp tác ư? Nói đùa sao.


Hơn nữa, Cửu hoàng thúc từ chối Tô Quán thì chắc chắn bởi vì ta sao? Cửu hoàng thúc rõ ràng không phải là người vì mỹ nhân mà không màng tất cả, vả lại ta không đẹp, không đảm đương nổi cái danh họa thủy này.

” Mặt Phượng Khương Trần đầy khinh thường, nam nhân vốn là như vậy, làm sai thì đổ lỗi cho nữ nhân, cuối cùng nàng không hề làm cái gì

lại trở thành hồng nhan họa thủy.

“Cưới Tô Quán là thành ý để hợp tác, nếu như chút thành ý này mà Cửu hoàng thúc cũng không có, việc hợp tác sau này sao tiếp tục được, lúc hai con mãnh hổ bọn họ chuẩn bị hợp tác cũng sẽ phòng bị đối phương, Tô Quán chính là sợi dây ràng buộc để đề phòng đối phương.

Tô gia và Nam Lăng Cẩm Phàm mượn Tô Quán theo dõi Cửu hoàng thúc, về bản chất cũng tương tự như việc Cửu hoàng thúc cưới Tô Quán, để hiểu hướng đi của Tô gia, lúc cần thiết có thể dùng Tô Quán để uy hiếp Tô gia, Khương Trần, người đừng xem thường tác dụng của nữ nhân.

Tô Quán không giống những nữ nhân kia, ngươi đừng vì mấy lần giao đấu trước đó nàng ta bại trong tay ngươi mà coi thường nàng ta, Tô Quán được Tô gia bồi dưỡng, đặc biệt dùng cho việc trở thành nữ tử liên hôn với hoàng thất, mưu tính và thủ đoạn của nàng ta chủ yếu dùng trên người nam nhân và trong hậu viện.

Nếu ngươi và Tô Quán cùng gả vào Cửu vương phủ, dù Cửu hoàng thúc bảo vệ ngươi, ta có thể chắc chắn cuối cùng ngươi cũng sẽ chết thảm trên tay Tô Quán, hơn nữa còn có thể khiến cho Cửu hoàng thúc không tìm được chứng cứ.



Hậu viện là chiến trường hồng phấn, những điều danh môn quý nữ được học là thủ đoạn sinh tồn nơi hậu viện, mà cái này Khương Trần không có, nàng muốn vào hậu viện thì sẽ tựa như chim nhạn bị gãy cánh, dù nàng có mạnh hơn nữa cũng chỉ có nước khóc…
Canh ba!
Không cần Trác Đông Minh nhắc nhở thì Phượng Khương Trần cũng biết đấu đá giữa nữ nhân ghê gớm bao nhiêu, nên nàng sẽ không để bản thân rơi vào trong loại tình huống tính kế không ngừng này.

Hậu viện là chiến trường của nữ nhân, ở trong mắt Phượng Khương Trần, nơi đó còn đáng sợ hơn rừng súng mưa đạn, chiến hỏa tán loạn trên chiến trường!
“So với những danh môn quý nữ kia, ta quả thực chẳng là gì, ta không hiểu tranh đấu trong hậu viện nên cũng sẽ không đưa mình rơi vào hiểm cảnh như vậy, kẻ địch của Tô Quán chưa bao giờ có ta.





trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện