Thần Y Vương Phi Bị Vứt Bỏ

Chương 869


trước sau



“Ta biết rồi.

” Tôn Chính Đạo nhẹ nhàng thở ra, nghe thấy lời truyền đạt của Tôn Bá, hắn đã hiểu là chuyện gì xảy ra rồi, cũng may hắn đã sớm có chuẩn bị, hiện tại chỉ là mọi chuyện xảy ra sớm hơn mà thôi.

Hậu nhân của Phượng Ly, cuối cùng lại lần nữa xuất thế!
Tôn Chính Đạo nhắm mắt lại, giấu đi sự mệt mỏi và kiên trì bên trong.

.


Khi Tôn Chính Đạo đến Tôn phủ, vừa vặn đụng phải Trác Đông Minh và Vương Cẩm Lăng, Trác Đông Minh thật sự là phải đào ba tấc đất mới tìm được Phượng Khương Trần ở Tôn phủ, trước đó hắn vẫn cho là Phượng Khương Trần đã rơi vào tay thích khách, hoàn toàn không ngờ tới việc nàng lại có thể an toàn về nhà.

Trác Đông Minh thật sự cảm thấy Phượng Khương Trần chính là một kẻ yêu nghiệt, đối mặt với nhiều thích khách như vậy nàng lại có thể còn sống trở về Tôn phủ, không thể không nói điều này khiến cho người khác phải bội phục.

“Tôn đại nhân.

” Trác Đông Minh cùng Vương Cẩm Lăng đứng ở cửa ra vào, nhìn thấy Tôn Chính Đạo đang bước vội vàng, bọn họ đại khái có thể đoán được là vì Phượng Khương Trần.

Xem ra, tình huống của Phượng Khương Trần không tốt cho lắm.

“Thế tử gia, đại công tử.

Hai vị chắc là vì Phượng tiểu thư mà đến, mời vào bên trong…” Tôn Chính Đạo cũng không khách khí với hai người này.

Khách khí? Khách khí cái gì, hắn cũng đâu còn nhiều ngày để sống.


Tôn Chính Đạo thậm chí không để ý tôn ti, trực tiếp đi đến phía trước hai người, Trác Đông Minh cùng Vương Cẩm Lăng biết là đã xảy ra chuyện gì, đương nhiên sẽ không tức giận, đi theo Tôn Chính Đạo vào phòng của Tôn Tư Hành, từ xa cũng cảm giác được nhiệt độ đập vào mặt, lập tức làm cho toàn thân Vương Cẩm Lăng và Trác Đông Minh toát mồ hôi, hai má bị nhiệt độ cao này làm cho đỏ bừng lên.

“Khương Trần làm sao?” Vương Cẩm Lăng bước nhanh chân, liền bị Tôn Chính Đạo ngăn lại: “Đại công tử, xin đợi ở bên ngoài Phượng tiểu thư không có vấn đề gì.


Nói xong liền bước nhanh vào trong phòng, Vương Cẩm Lăng và Trác Đông Minh nhìn thấy sau lưng ông ta ướt đẫm mồ hôi……
Vợ chồng hai người Tôn Chính Đạo vừa ra tới, quay người đóng cửa lại, nói rõ không cho ai vào.

“Khương Trần tiểu thư không có vấn đề gì rồi, các ngươi có thể yên tâm.

Vì suy nghĩ cho thân thể của Khương Trần tiểu thư, mời các ngươi hôm nay không được quấy rầy nàng, nếu như thật sự lo lắng cho nàng, thì xin mời ngày mai lại đến, ngày mai Khương Trần tiểu thư sẽ tỉnh lại.


Sau khi khắc dấu ấn hoa văn trên Phượng Ly tộc, trong mắt vợ chồng Tôn Chính Đạo, Khương Trần có tư cách của họ Phượng Ly, mà không

phải họ gì Phượng, cho nên trước mặt người khác, bọn họ sẽ không gọi là Phượng tiểu thư, đương nhiên bọn họ cũng không dám nói ra dòng họ Phượng Ly này, đành phải đổi giọng gọi Khương Trần tiểu thư.

Trác Đông Minh căn bản sẽ không chú ý những chi tiết này, Tô Vân Thanh cho dù phát hiện, cũng sẽ không có nhiều khiếp sợ, hắn sớm đã biết rõ thân phận của Phượng Khương Trần và Tôn Chính Đạo, đối với xưng hô của Tôn Chính Đạo, hắn cũng không cảm thấy có cái gì không tốt cả.


Nhưng Vương Cẩm Lăng lại không giống vậy, theo sự thay đổi trong xưng hô của vợ chồng Tôn Chính Đạo, hắn rõ ràng cảm giác được, thái độ của hai người vợ chồng Tôn Chính Đạo đối với Phượng Khương Trần cũng có thay đổi cực lớn, thay đổi như vậy cũng không biết là tốt hay là xấu.

Trên mặt Vương Cẩm Lăng hiện lên vẻ lo lắng, lông mi hình quạt có chút nhếch lên trên, mày kiếm hơi khép, nhìn vợ chồng Tôn Chính Đạo bằng ánh mắt mang theo sự dò xét và thẩm vấn.

Vương Cẩm Lăng cũng không che dấu hoài nghi của chính mình, mặc dù Tôn Chính Đạo mệt đến nỗi gần như hư thoát (tụt huyết áp do mất máu hoặc mất nước), thần sắc hoảng hốt, nhưng vẫn phát hiện sự chất vấn trong ánh mắt của Vương Cẩm Lăng.

Tôn Chính Đạo thản nhiên nghênh tiếp ánh mắt của Vương Cẩm Lăng, ông ta biết rõ thân phận của Phượng Khương Trần, có thể giấu diếm người khác cả đời, nhưng không lừa được Vương Cẩm Lăng cả đời.

Vương gia, là từ triều đại trước truyền thừa đến nay, ngày trước có quan hệ rất tốt với Lam thị, Phượng Ly thị, nếu như Hoàng thành có người hoài nghi thân thế của Phượng Khương Trần, vậy thì Vương Cẩm Lăng chính là người đầu tiên.

Tôn Chính Đạo chỉ hy vọng sự hoài nghi của Vương Cẩm Lăng sẽ không kéo dài về sau, hiện tại Phượng Khương Trần căn bản không có năng lực tự bảo vệ bản thân mình, ông ta ngoài việc có thể cho Phượng Khương Trần một cái dấu ấn đại diện cho đích nữ của Phượng Ly ra thì cũng không cho được cái gì.





trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện