Y không nỡ, thực sự không nỡ cứ đi như vậy, nhưng y nhất định phải đi, y hôm nay còn phải đi đến Tô phủ, đương nhiên không phải là vì gặp Tần Bảo Nhi.
Không có chuyện gì y tuyệt đối không đi gặp Tần Bảo Nhi, y muốn cho Tần Bảo Nhi hiểu rõ, gả cho y chính là gả cho sự cô đơn, muốn gả cho y thì phải chuẩn bị tốt cuộc sống có một mình.
Y cho Tần Bảo Nhi đầy đủ thời gian để thấy rõ sự thật, nếu như đến cuối cùng, Tần Bảo Nhi cố ý muốn gả, y nhất định sẽ dùng đại lễ của Cửu vương phi đại lễ để đón nàng ta vào cửa, nhất ngôn cửu đỉnh, y tuyệt đối sẽ không vi phạm lời hứa của chính mình.
Đương nhiên y cố ý đến Tô phủ một chuyến, không phải là vì giáo huấn Bộ Kinh Vân, Phượng Khương Trần không có xảy ra chuyện, y cùng lắm là chỉ có thể đánh Bộ Kinh Vân một trân, như vậy quá không thú vị rồi.
Dùng đao cùn cắt thịt mới là hình thức tra tấn người tốt nhất, y sẽ không chủ động bàn chuyện này trước mặt Bộ Kinh Vân, nhưng sẽ mượn chuyện này, để giáo huấn Bộ Kinh Vân, để cho hắn hiểu được cái giá phải trả khi quên nhiệm vụ.
Y đi Tô phủ làm việc quan trọng nhất là thay Phượng Khương Trần thu hồi vũ khí phòng thân của nàng, sau khi y lấy được ám khí của Phượng Khương Trần, liền sai Tô Vân Thanh phái người có tay nghề giỏi mở ra nghiên cứu, tốt nhất là có thể phỏng chế ra, nhưng vẫn luôn không có có tin tức.
Vốn dĩ không muốn trả lại cho Phượng Khương Trần, nhưng chứng kiến Phượng Khương Trần gặp nạn, Lam Cửu Khanh quyết định, vẫn nên đem cái ám khí đó trả lại cho Phượng Khương Trần, có thứ này tại bên người, khi nàng gặp thích khách cũng có thể ngăn cản một hai lần, dựa vào người khác cũng vô dụng, Phượng Khương Trần phải có năng lực tự bảo vệ mình.
Lam Cửu Khanh tính toán một mạch, làm thế nào có thể đảm bảo an toàn cho Phượng Khương Trần, nhưng lại không phát hiện người luôn lấy đại cục làm trọng từ trước đến nay như y, lại thay Phượng Khương Trần tính toán toàn bộ an toàn Tiến vào mật thất, Tô Vân Thanh và Bộ Kinh Vân đã chờ ở trong đó, vẻ mặt Bộ Kinh Vân dè chừng, thấy Lam Cửu Khanh xuất hiện lập tức tiến lên, mang bộ dạng nịnh nọt, giống như con chó Kinh Ba, còn thiếu nước vẫy đuôi với Lam Cửu Khanh.
Đáng tiếc, Lam Cửu Khanh ngay cả liếc nhìn Bộ Kinh