“Như vậy coi như là quyết định rồi, ta ngày mai liền phái người đi qua Phượng phủ, trước tiên đem tàn tích còn lại của Phượng phủ thu dọn.” Tô Văn Thanh thấy mục đích của mình đã đạt được ý cười trên mặt càng đậm.
Không cần biết Phượng Khương Trần có thông minh hiểu biết đến đâu, thì nàng cũng chỉ là một nữ hài tử, hắn chỉ cần hai ba câu liền đem toàn bộ sự tình của Phượng Khương Trần thu xếp xong, ngẫm lại liền cảm thấy mình rất có thành tựu.
Nói chuyện cùng Phượng Khương Trần so với nói chuyện cùng tiểu oa nhi thủy tinh Tần Bảo Nhi kia thú vị hơn nhiều.
“Tốt.” Thấy Tô Vân Thanh bộ dáng vội vàng, Phượng Khương Trần nhíu nhíu mày, nhưng cũng không có nghĩ nhiều, chỉ nghỉ là Tô Vân Thanh muốn nhanh chóng giải quyết việc này, đơn giản là nàng cũng không thể nghĩ ra được Phượng phủ có cái gì đáng giá cho Tô Vân Thanh phải suy nghĩ.
Mục đích đã đạt được, Tô Vân Thanh cáo lui, trên đường trở về, nghĩ hôm nay nhất định phải ở trước mặt Lam Cửu Khánh khoe khoang một phen, hắn hôm nay chính là đem hai việc đại sự đều giải quyết, đặc biệt là vấn đề lương thực, nếu biện pháp của Phượng Khương Trần có hiệu quả, thì vấn đề sắp tới với sau này đều có thể giải quyết.
Quả nhiên chỉ có Phượng Khương Trần mới thích hợp với Lam Cửu Khanh!
Tô Vân Thanh đi rồi, Phượng Khương Trần chuẩn bị đi tìm Tôn Chính Đạo hoặc Tôn phu nhân, nhưng không nghĩ tới nàng mới vừa đứng dậy hạ nhân của Tôn phủ lại tới báo: “Ninh quốc công phu nhân, Thế tử phu nhân, Tấn Dương hầu phu nhân tới chơi.”
Một vị thái ý nho nhỏ ở Thái Y Viện còn chưa có đủ tư cách làm ba vị phu nhân đồng thời đến thăm, ba người này rõ ràng vì Phương Khương Trần mà tới.
Nếu là dĩ vãng Phượng Khương Trần khẳng định sẽ lấy lý do bị bệnh mà từ chối gặp người, nhưng hiện tại thì sao?
Thế nhưng bây giờ nàng cần người này ra tay chèn ép Dao Hân công chúa cho nên phải tạo quan hệ tốt mới là quan trọng.
Ninh quốc công phu nhân cùng thế tử phu nhân đến nói lời cảm tạ, chuẩn bị tạ lễ rất là phong phú, vừa đến thế tử phu nhân liền hành một đại lễ đối với Phượng Khương Trần.
Phượng Khương Trần vội vàng tránh đi, không dám nhận lễ lại bị Tấn Dương hầu phu nhân ấn trở lại: “Phượng Khương Trần, ngươi đừng từ chối món quà này.
Nếu không nhờ