Lúc này.
Ở Tô phủ.
Tô Điểm Tình tức muốn chết rồi.
Lúc nàng ta về nhà người ướt như chuột lột từ đầu đến chân, bị lạnh cóng từ trong ra ngoài.
Những vết sưng đỏ trên người nàng ta đã biến mất, nhưng nàng ta lại lạnh cóng đến mức mất cảm giác.
Ả tiện nhân Tần Lam Nguyệt, là cố ý sắp xếp chỗ này mà.
Phương pháp giải độc chính là hạ nhiệt cho cơ thể, mà duy trì hạ nhiệt thì cơ thể sẽ bị cóng hoàn toàn.
Cho dù chọn cái nào, cũng sẽ không quá dễ chịu.
Hôm nay nàng ta đã bị ả tiện nhân đó đùa giỡn xoay như chong chóng.
Tô Điểm Tình điên cuồng ném đồ đạc trong phòng, càng nghĩ càng tức, càng nghĩ càng cay cú
Hôm nay lần này, nàng ta thua đến rối tinh rối mù.
Cục tức đó nghẹn trong lòng, thở không ra được, nuốt không trôi được, đến phổi còn muốn nổ tung.
Nàng ta hận không thể xé xác Tần Lam Nguyệt ngay tại chỗ.
Bình hoa, son phấn, chén trà, vương vãi trên mặt đất, Tô Điểm Tình vừa quăng quật vừa điên cuồng hét lớn.
Nếu như lúc này, vô số vương tồn công tử từng quỳ dưới váy nàng ta, tôn sùng nàng ta là tiên nữ giáng trần mà nhìn thấy bộ dạng của nàng ta như vậy, nhất định sẽ bị dọa cho bệnh tim mất.
Tô Điểm Tình của hiện tại, khuôn mặt dữ tợn vặn vẹo, có thể sánh với cả mấy bà hàng tôm hàng cá dữ tợn ngoài chợ, so với bộ dáng điềm đạm đáng yêu lúc bình thường giống như hai con người khác nhau vậy.
Tô Điểm Tình sau khi đập nát hết những thứ có thể đập, vẫn không hết tức, mà còn tức giận hơn.
Vừa nghĩ đến Đông Phương Lý chỉ trách phạt Tần Lam Nguyệt cho có, ngọn lửa giận trong đáy lòng không ngừng dâng trào, tim gan phổi tức đến phát đau.
Thái độ của Đông Phương Lý đối với nàng ta mặc dù rất dịu dàng, nhưng, bên trong sự dịu dàng đó lại có sự xa cách.
Nam nhân giống như thần tiên ấy, đã không còn giống như lúc trước nghe lời nàng ta răm rắp, cũng không còn giống trước kia, trong mắt chỉ có nàng ta.
Cảm giác của nàng ta sẽ không sai đầu.
Đông Phương Lý thay đổi rồi, sau khi cưới Tần Lam Nguyệt.
Không, không đúng, là lúc trước đã thay đổi rồi.
Trước mười lăm tuổi, Đông Phương Lý yêu nàng ta đến mức muốn móc hết tim