“Đông Phương Lý.
Tần Lam nguyệt vỗ vỗ eo của hắn: “Ngươi sợ tiêm không?”
“Hum?”
Nàng nhe ra hàm răng trắng cười khẩy, đem kim tiêm quơ quơ ở trước mặt hắn.
Đông Phương Lý nhìn ống tiêm lớn có hình dạng kỳ lạ, khó hiểu: “Đây là cái gì vậy?”
“Dung dịch tiêm, có thể giảm nhiệt, cũng có thể giảm mất nước, đồng thời cũng có tác dụng khống chế đối với bệnh ở đầu của ngươi.
Tần Lam nguyệt đưa kim tiêm đến trước mắt của hắn: “Nếu tiêm toàn bộ những chất lỏng này vào, khi bị kim tiêm sẽ đau đớn sống không bằng chết, ngươi vui lòng chuẩn bị tâm lý thật tốt.
Đông Phương Lý chưa bao giờ nhìn thấy loại đồ vật này, đôi lông mày xinh đẹp của hắn nhíu chặt lại.
“Sợ sao?” Tần Lam nguyệt hỏi.
“Nực cười, dùng dao cạo chất độc trong xương mà bổn vương còn chưa sợ, làm sao có thể sợ những thứ như vậy!”
“Tinh thần can đảm rất đáng khen”
Ngón tay nàng hạ xuống chạm vào eo của hắn, dùng bông tẩm rượu chứa cồn lau những chỗ không có vết thương.
Đông Phương Lý đã chuẩn bị tốt để đối mặt với chuyện sống không bằng chết, đầu của hắn vẫn chôn chặt trong chăn bông, hắn nắm chặt hai tay khiến cho hoa văn.
trên chăn bông gấm đều biến dạng.
Ngón tay của nàng đặt xuống cơ bắp dưới lưng và xoa xoa nhẹ, ấn xuống, có chút lạnh, nhưng không đau.
Hắn chờ đợi tiếp nhận cơn đau dữ dội sau đó.
Tuy nhiên.
“Tiêm xong rồi.
Qua một lúc sau, Tần Lam nguyệt mới nói.
“Xong rồi?” Đông Phương Lý không cảm giác được cơn đau.
Hắn vô cùng nghi ngờ quay đầu, nhưng lại nhìn thấy nàng để lộ ra hàm răng trắng nhỏ, khi hắn đang nhìn, thì nàng liền mang đầu kim sáng ngời chói mắt đâm vào da hắn.
Một cơn đau đớn kỳ lạ ập đến, sắc mặt hắn bỗng trắng bệch.
“Tần Lam Nguyệt”
Tần Lam Nguyệt bày ra bộ dạng đã thực hiện thành công được mưu kế, vỗ lên lưng hắn giống như an ủi một hài tử: “Đừng sợ, thả lỏng ra một chút, cơ bắp căng chặt sẽ không có cách nào tiêm vào được, rất nhanh sẽ xong thôi.”
Đông Phương Lý mặt tối sầm lại dữ dội.
Người nữ nhân này, là cố ý rồi.
“Cảm giác của ngươi rất tốt” Tần Lam Nguyệt đứng lên: “Tính đàn hồi rất tốt, trong số những bệnh nhân mà ta đã từng tiêm qua, ngươi có thể xếp hạng nhất”
Ánh mắt của Đông Phương Lý có chút nguy hiểm nhìn nàng: “Vương phi thích không?”
“Cũng được” Tần Lam Nguyệt nhìn gương mặt và dáng vẻ của hắn vì bị trêu chọc mà tối sầm lại, tâm trạng của nàng bỗng chốc vui vẻ.
Trước đây luôn bị Đông Phương Lý trêu chọc, cuối cùng cũng trả thù được một lần.
“Bổn vương này không nhìn ra được, Vương phi có hứng thú rộng rãi