Chương 79 Lục Bảo học ngữ điệu của Tần Lam Nguyệt, lạnh lùng nói.
Bạch Mai run lên, nhớ đến sự kinh khủng vừa nãy khi bị nữ nhân rắn rết kia chi phối thì lặng lẽ dừng bước.
Nữ nhân rắn rết vui giận bất thường, thật sự có thể làm ra loại chuyện này.
"Ta không sợ nàng, ta chỉ sợ tên tiểu tử Đỗ Khứ kia gây khó dễ." Nàng ta lầm bầm lầu bầu ngồi xổm xuống thu xếp đồ đạc.
Tốc độ của Đỗ Khứ rất nhanh, Tần Lam Nguyệt cố hết sức mới đuổi kịp hắn.
Nàng không ngừng thở hổn hển: "Đỗ tiên sinh, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?" "Vương phi gọi thuộc hạ là Đỗ Khứ được rồi." Sắc mặt Đỗ Khứ rất phức tạp: "Vương Gia đang sốt cao" "Sốt cao?" Tần Lam Nguyệt kinh hãi.
Không phải chứ Đông Phương Lý đứt gần tay không bao lâu, trong chiếc nhẫn đã có thuốc cầm máu và nước khử trùng, nàng đã xử lý xong vết thương bên ngoài từ lâu.
Khi Lục Tu làm phẫu thuật khâu lại cũng không có sai sót.
Giảm nhiệt, khử trùng, rửa sạch, khâu lại, mỗi một phân đoạn đều rất thành công, sao có thể đột nhiên sốt cao? "Vương Gia sốt cao không hạ." Đỗ Khứ nhẫn nhịn "Thuộc hạ cho ngài ấy uống chén thuốc hạ sốt cũng không hiệu nghiệm." "Lục Tu đâu?" "Lục đại nhân ra khỏi thành suốt đêm." Đỗ Khứ âm thầm nghiến răng.
Nếu không phải là Lục Tu dặn dò Vương Gia xảy ra chuyện thì đến tìm Vương phi, hắn tuyệt đối sẽ không cầu xin nàng.
Nói cho cùng, Vương Gia thành ra như vậy cũng là do nữ nhân này.
Cho dù nữ nhân này đã khâu xong gân tay