Kỳ thật mẹ đẻ Triệu Khương Lan vốn là phu nhân nguyên phối với Triệu thái phó, ai ngờ thành hôn không lâu, Triệu Đồng thông đồng với Di Đình quận chúa, mắt đi mày lại, Hoàng Thượng lại ban hôn.
Thân phận Quận chứ còn đó, mẹ đẻ Triệu Khương Lan chỉ có thể từ nguyên phối xuống làm Nhị phu nhân, vị trí chính thê cũng phải nhường cho Quận chúa.
Quận chúa lại sinh một nhi tử cùng một nhi nữ, bình thường luôn ức hiếp mẹ con nàng.
Tuy nàng không phải nguyên chủ, nhưng chiếm dụng thân thể này, làm nữ nhi người ta, cũng không thể mặc kệ.
Triệu An Lan biết uy hiếp có tác dụng, đứng dậy kiêu căng hơn: “Được rồi, bổn tiểu thư không rảnh nói những lời vô nghĩa với ngươi, ta cảnh cáo ngươi, thành thật mà ở vương phủ, đừng gây phiền toái cho Triệu gia”
Triệu An Lan rất kỳ quái, có điểm nghi ngờ.
Nàng mới từ chối Liên Nguyệt, Triệu phủ lại đưa tới một người, giống như đã biết mọi chuyện, sao lại thế?
Giống như nàng, Mộ Dung Bắc Uyên không vui khi nghe Chu Dương báo lại, trong mắt đen lại lóe sáng: “Vương phi không cự tuyệt sao?”
Chu Dương lắc đầu.
“Triệu gia lại im hơi lặng tiếng đem người vào, thật không xem bổn vương ra gì?”
Rõ ràng nữ nhân kia thông đồng cùng Triệu gia, đủ biết nàng không an phận.
Nếu không phải ám vệ luôn theo dõi, thậm chí hắn cũng cho rằng nàng nàng cố ý không giữ Liên Nguyệt.
Mộ Dung Bắc Uyên lạnh lung nắm ngón tay, Triệu gia đúng là một cái gai độc.
Sau khi Bích Liễu tới, Triệu Khương Lan mỗi lần đến nhà Liên Nguyệt đều đề phòng nàng ta, nếu không nàng ta đến Triệu gia thêm mắm dặm muối thì sợ rằng sẽ rất phiền.
Một lần hau lần còn có thể phòng, Bích Liễu rất nhạu bén, rất nhanh đoán được Triệu Khương Lan có chuyện gạt mình.
Mỗi lần Triệu Khương Lan ra ngoài dạo phố đều chỉ đem A Sở, giữ Hồng Mai canh chừng Bích Liễu.
Lần này Bích Liêu giả ngủ.
Hồng Mai cho rằng nàng ta ngủ rồi, cũng không phòng bị, chờ Triệu Khương Lan ra cửa, nàng ta đi theo sau, cho đến khi họ đến một hộ gia đình bần hàn.
Nàng ta chọc thủng cửa sổ, ngồi xổm dán lỗ tai nghe lén.
Nàng ta vừa nghe thì biết trước giờ Triệu khinh lan đều đến đây chữa bệnh cho lão nhân kial “Nửa người trên của phụ thân ngươi đã hoạt động được, nhưng hai chân nhiễm lạnh quá nặng, không thể hồi phục nhanh được, ta sẽ châm cứu hai lần nữa sẽ đi lại được” Triệu Khương Lan luôn châm cứu điều trị, phụ tử Liên Nguyệt vô cùng cảm kích.
Bích Liễu ngoài cửa che miệng, Triệu Khương Lan lại biết y thuật, sao có thể!
Tròng mắt nàng vừa đảo, không hồi vương phủ mà đến Triệu phủ.
Triệu An Lan nghe Bích Liễu nói xong thì nóng nảy: “Mẫu thân, Triệu Khương Lan lại có bổn sự này, tại sao trước kia chúng ta không biết chứ”
Ánh mắt Di Đình quận chứa lóe lên, chất vấn Bích Liễu: “Ngoại từ y thuật, Triệu Khương Lan còn có gì bất thường?”
“Tứ Vương phi hình như cố ky nô tỳ, ngày thường không để nô tỳ hầu hạ bên cạnh. Nhưng mà nô tỳ cảm thấy so với lúc trước nàng ta trầm ổn hơn, ngày thường nô tỳ luôn lơ là việc cũng