Triệu Khương Lan sửng sốt một chút, có chút không dám tin tưởng hỏi. “Cho nên hai người không cảm thấy vu y là sao chổi giảng xuống sao, có lẽ ta sẽ mang đến dấu hiệu chẳng lành thì sao. “Đương nhiên sẽ không
Vẻ mặt của Mộ Dung Bắc Uyên có chút bất đắc dĩ: “Nếu nàng là sao chối thì chẳng phải người thứ nhất xui xẻo chính là ta sao. Nhưng không phải ta đang sống rất tốt, cũng không bị nàng khắc chết sao”
Nói xong, trên mặt hắn có thêm mấy phần oán trách: “Ngược lại là nàng, chuyện lớn như vậy mà lại giấu giếm không nói, trước đó nói linh tinh để lừa ta. Nàng cũng đã biết, một khi để cho người có tâm biết được thân phận này, nói không chừng cái mạng nhỏ của nàng sẽ khó mà giữ được!”
Nàng giật mình.
Mộ Dung Bắc Hải hoàn toàn dịu dàng như trước đây: “Khương Lan, muôi là đại phu bình thường cũng được, vu y có thần lực cũng được, ở trong mắt chúng ta đều giống nhau. Nhưng mà thân phận này lại không thể để người ngoài biết, nhất là không thể để cho mấy người phụ hoàng biết được. Lúc trước hoàng hậu Vinh Dương bị ban chết, phụ hoàng cũng có nghe thấy. Hoàng gia từ trước đến nay luôn kiêng kị những chuyện này, một khi bị người khác phát hiện Thân vương phi đúng là vu y, chỉ sợ sẽ có người muốn làm mưu đồ lớn. Nhất là sau này trong triều xảy ra tai nạn gì, nói không chừng sẽ trách tội lên trên đầu của muội, khiến muội bị oan không cách nào biện bạch được.
Hoá ra điều bọn họ lo lắng chính là điều này.
Trong lòng Triệu Khương Lan ẩm áp, cảm xúc bị quan cũng giảm đi.
Mộ Dung Bắc Hải nói không sai, cho dù bây giờ Chiêu Vũ để coi trọng nàng thì như thế nào chứ.
Một khi phát hiện nàng là vu y, chỉ sợ cuối cùng cũng không giữ được nàng.
Nàng là dân chúng tầm thường thì thôi, nhưng nàng lại là Tử vương phi, con dâu hoàng gia.
Có khác gì thân phận hoàng hậu Vinh Dương khi xưa đâu? Triệu Khương Lan thở dài một hơi: “Ta đã biết, sau này ta sẽ cẩn thận.
Nói xong nàng lại phát sầu: “Nhưng nếu như không nói việc Tử Sát với phụ hoàng, phải làm sao mới cứu được mạng của Hà Lâm? Chẳng phải ông ta chắc chắn sẽ phải chết sao.”
Nàng đảo tròn mắt: “Chúng ta dùng một tử tù khác để thay thế ông ta được không?”
Mộ Dung Bắc Uyên liếc nàng một cái: “Nàng cảm thấy nhà họ
Tào sẽ dễ dàng buông tha cho Hà Lâm sao, chắc chắn bọn họ sẽ xác nhận thân phận người chết, nào có dễ lừa như vậy.”
Triệu Khương Lan nâng cằm lên, không ngừng thấp giọng lặp lại, xác nhận thân phận người chết, người chết..
Ảnh mắt của nàng bỗng nhiên lỏe lên: “Nếu để cho Hà Lâm giả chết thì sao? Chính là lúc nghiệm thi không có chút dấu hiệu sinh mệnh nào, không có hô hấp cũng không có mạch đập nhịp tim,