Thần Y
Tác giả: Hành Xích Đạo
Chương 156: Bàn tay vô hình
Nhóm dịch: ShenYi
Nguồn: metruyen
Shared by: MTQ -
- Tiểu tử, cũng có vài chiêu đấy!
Phương Vĩ Nam đầy hứng thú, ánh mắt sáng lên, cười nói:
- Đây là chống lại lệnh rồi đấy?
Diệp Thanh thản nhiên nói:
- Anh vừa rồi cũng nói rồi còn gì, là anh mời bọn em về, phối hợp điều tra, chứ không phải là bắt lại! Sao tự nhiên lại thành kháng cự chứ?
- Được đấy, còn biết bắt bẻ chữ nghĩa. Nhưng anh nói cho cậu biết, hôm nay đi cũng phải đi, không đi cũng phải đi. Nếu cậu còn không tránh ra, anh sẽ không còn khách khí nữa đâu!
Phương Vĩ Nam xoa tay, thấy có chút kí.ch thích. Nếu như tiểu tử này thật tránh ra thì không còn hay ho gì nữa.
- Đừng gây sự nữa, để chị giải quyết.
Ninh Não Nhi sợ Diệp Thanh chịu thiệt, vội vàng kéo cậu, nói nhỏ vào tai cậu.
Sau đó liền bước đến nói với Phương Vĩ Nam:
- Đồng chí cảnh sát, là như thế này ạ,tinh dầu mà cửa hàng của chúng tôi sử dụng có thể là thành phần có chút đặc thù, dẫn đến một số khách hàng bị dự ứng, đối với vấn đề này, chúng tôi vô cùng coi trọng.
Sau khi biết được sự việc, cơ sở làm đẹp Đại Nghiên của chúng tôi lập tức mời phó chủ nhiệm khoa cấp cứu bệnh viện Ngô Đồng, bác sĩ Diệp Thanh, đến khám cho khách hàng, đồng thời đã nghiên cứu chế tác ra một loại thuốc mỡ có hiệu quả chữa trị cho loại ban đỏ này, vừa nãy vữa tiễn chị Hàn, một vị được chữa khỏi.
Anh xem, chúng tôi cũng vô cùng có thành ý sửa chữa sai lầm.
Phương Vĩ Nam liếc mắt nhìn Diệp Thanh một cái, thầm nghĩ, tên tiểu tử này trẻ măng, không ngờ đã là phó chủ nhiệm khoa cấp cứu của bệnh viện Ngô Đồng rồi, ........, nhưng trước khi ra ngoài làm nhiệm vụ, cục trưởng đích thân căn dặn, việc này nhất định phải giải quyết thật tốt, mặc dù không biết ai ghen ghét cô em xinh đẹp này, nhưng hôm nay nhất định phải đưa cô nàng về trụ sở.
- Nhưng tôi lại nghe nói là gây ung thư à? Vậy thì không phải là chuyện nhỏ rồi!
Phương Vĩ Nam nghi ngờ nói.
Diệp Thanh đáp lại:
- Không phải vậy đâu. Anh nói đùa rồi! Tôi dám đảm bảo, sau khi dùng thuốc của chúng tôi, bệnh tình lập tức có chuyển biến tốt, tuyệt đối không gây ung thư.
Phương Vĩ Nam nói:
- Nói mồm không thì nói làm gì, tôi dựa vào đâu mà tin cậu.
Diệp Thanh nói:
- Tôi là phó chủ nhiệm khoa cấp cứu của bệnh viện Ngô Đồng, đối với loại ban đỏ này cũng có nghiên cứu sơ qua.
- Như thế cũng không được!
Phương Vĩ Nam lắc đầu.
- Anh!
Diệp Thanh tức giận nói:
- Nếu như thật sự bắt Ninh Não Nhi đi thì anh cũng bắt luôn cả tôi đi cùng.
Mẹ kiếp, mấy tên cảnh sát này, nhìn đã không ưa rồi, miệng nói dễ nghe, sau khi băt Ninh Não Nhi không biết là sẽ tra khảo cô thế nào, nhất là cô còn là con gái, ngộ nhỡ xảy ra chuyện gì thì phải làm thế nào?
- Được thôi. Vậy thất lễ rồi.
Phương Vĩ Nam ánh mắt sắc bén như đầu nhọn tảng băng .........
Đúng lúc này, một cảnh sát đứng sau đột nhiên kéo hắn lại, nói thầm mấy câu, sắc mặt Phương Vĩ Nam lập tức thay đổi, sau một lúc do dự, liền nói:
- Nếu các anh chị đã có biện pháp giải quyết, thì hãy mau chóng tiến hành chữa trị, tuy nhiên, vụ án này chúng tôi sẽ tiếp tục theo dõi.
Sau đó dẫn đội quay về.
Sau khi rời khỏi đám đông, Phương Vĩ Nam mới hỏi:
- Tiểu Lâm, cậu có chắc không? Tên đó quan hệ rất thân thiết với Vương Binh? Lại còn cứu mạng con gái của chủ tịch An.
Tiểu Lâm vội vàng gật đầu nói:
- Chắc chắn. Lần con gái chủ tịch An bị bắt cóc, em cũng tham gia lần hành đồng đó, tên đó còn bắt tay với chủ tịch An nữa đấy.
Phương Vĩ Nam vỗ trán nói:
- Thôi vậy. ................
- Cút ngay!
Phương Vĩ Nam nổi giận, mẹ mày, nói với mày bao nhiêu lần rồi, không được gọi là anh Vĩ anh Vĩ, mày có tai không hả.
- Các vị, tôi bảo đảm với các vị, nốt ban đỏ này chỉ là một dạng dị ứng bình thường, dùng loại thuốc mỡ mà cơ sở làm đẹp của chúng tôi cung cấp, ba đến năm ngày là có thể khỏi hoàn toàn, hơn nữa tuyệt đối sẽ không để lại sẹo.
Ninh Não Nhi đứng trong đại sảnh lớn, thành thật xin lỗi khách hàng, mìm cười nhẹ nhàng nói.
- Vậy thuốc mỡ đâu?
Một vị khách hỏi.
Diệp Thanh đáp:
- Bởi việc xảy ra quá gấp gáp, tôi làm không nhiều lắm, toàn bộ thuốc đã đưa cho chị Hàn hết rồi. Như thế này, hôm nay tôi sẽ suốt đêm làm, sáng ngày mai mọi người đến lấy được không?
- Chẹp, đã nói thế này rồi thì còn có cách nào nữa, đành phải đợi vậy.
- Đành vậy, chỉ mong loại thuốc mỡ này có tác dụng. Không thì tôi thật phát điên mất.
Ninh Não Nhi và Diệp Thanh cũng vô cùng thấu hiểu tâm trạng của bọn họ, dù gì, làn dan dang đẹp mịn màng như ngọc lại đột nhiên bị nổi ban đỏ, là phụ nữ thì không ai có thể chịu nổi. Bệnh tật đã đành, ngộ nhỡ khỏi rồi mà vẫn để lại mấy vết sẹo lõm thì khác nào cuốc đời còn lại bị hủy hoại rồi sao.
Lúc này, Diệp Thanh và Trần Du luân phiên nhau xin lỗi và cam đoan với khách hàng thì họ mới dịu lại và dần dần rời đi.
- Không ngờ viêc này lại bị tên họ Diệp phá hỏng. Tần Hưu, đi điều tra cho tôi, gã cảnh sát đó là người của đồn công an nào, làm ăn thế đấy.
Đám đông dần dần giải tán, một chiếc xe Bentley màu đen đậu ở góc đằng xa cũng chận rãi rời đi, ngồi phía sau tay lái, Thịnh Tuấn Phong vẻ mặt tức tối nói với người lái xe Tần Hưu.
- Dạ vâng.
Tần Hưu quay đầu lại nhìn Thịnh Tuấn Phong một cái, nói giỡn.
- Tuấn Phong, ngài cũng đừng để