Thần Y
Tác giả: Hành Xích Đạo
Chương 25 : Phá thai
Nhóm dịch: ShenYi
Nguồn: metruyen
Như thế nào là hỉ mạch?
Hỉ mạch chính là mạch hoạt, mạch đập trơn tru, đi lại dễ dàng như hạt châu lăn, có cảm giác vòng đi vòng lại.
Mạch đập của người bình thường là mạch đập từ tốn, không nổi (phù), không chìm (trầm), không lớn , không bé, không nhanh không chậm. Khi mang thai thì mạch của người mẹ và em bé cùng đập, hai mạch đập xen kẽ nhau nên gọi là hỉ mạch.
Không ngờ người đẹp eo thon chân dài này lại có chửa, khiến người khác cũng không nhận ra, đặc biệt là người như Diệp Thanh chưa có chút kinh nghiệm về phụ nữ.
Diệp Thanh thoáng có chút thất vọng, xinh đẹp thì đều là của người khác, còn bản thân mình lại chẳng có mống nào bên cạnh.
Tuy nhiên dù thất vọng thế nào nhưng cứu người vẫn là việc cấp bách.Theo thường lệ là ấn nhẹ vài lần vào huyệt Thủy Câu là người đẹp có thể tỉnh lại.
Nói tới xoa bóp bấm huyệt, cũng có rất nhiều thứ cần chú ý, nếu như là Diệp Thanh của trước kia thì ....., người đẹp đều không tỉnh. Nhưng từ sau khi Diệp Thanh luyện châm cứu vào người giả làm bằng đồng, nắm chắc được lực châm, nặng nhẹ hoãn cấp, đều có lý giải sâu sắc, cho nên mới dễ dàng cứu được người đẹp.
- Cảm ơn anh...
Người đẹp có chút mệt mỏi. Diệp Thanh vội vàng đỡ nàng dậy. Bệnh viện đông đúc, có nhiều người khác quan tâm tới, nhưng thấy Diệp Thanh nhanh chóng đỡ cô gái, mọi người cũng dần dần tản đi.
Đây là bệnh viện, trong người có chỗ nào không khỏe thì chỉ cần đến tìm khoa đó mà khám là được thôi, đến đây, làm gì có mấy người là không có bệnh đâu. Cho nên, người đẹp ngất xỉu, cũng không ai quá tò mò.
- Không cần cảm ơn đâu. Em tự bước đi được không?
Anh đưa em đến khoa sản?
Diệp Thanh vô cùng nhiệt tình nói. Trước mặt bác sĩ chỉ có hai loại người, bệnh nhân và phi bệnh nhân, hơn nữa người ta còn là một bà mẹ trẻ xinh đẹp, càng khơi dậy lòng nhiệt tình quan tâm của Diệp Thanh.
- Hả? Em, em, đến khoa sản làm gì chứ, em đến khoa cấp cứu.
Cô gái này nhiều lắm cũng không đến 18 19 tuổi, có lẽ thấy hơi xấu hổ, nghe thấy mấy lời này, khuôn mặt xinh đẹp liển đỏ ựng lên, vốn dĩ muốn đến khoa sản khám, lại bảo muốn đến khoa cấp cứu.
- Này….
Diệp Thanh thấy mình không cẩn thận nói lỡ miệng, khuôn mặt tuấn tú cũng hơi hơi đỏ lên, cảm thấy hơi xấu hổ, liền nói:
- Cái đó, là anh đoán mò thôi. Em đừng để ý nhé.
- Không sao, em không để tâm đâu. Cảm ơn anh đã đỡ em lên.
Cô gái mắt đẫm lệ lưng tròng, trông thật đáng thương.
- Này, em có thể chịu được chứ? có cần anh đưa em qua đó không?
Cô gái do dự một lúc, rốt cuộc cũng gật đầu, nói:
- Vâng, vậy phiền anh rồi, đưa em đến khoa cấp cứu nhé. Chân em mềm nhũn rồi, bước không nổi nữa.
- Được rồi, anh đỡ em đi.
Diệp Thanh không muốn nhìn thấy nước mắt đàn bà, lập tức đồng ý. Làm người tốt thì làm đến cùng vậy.
Tuy nhiên trong lòng cậu lại có phần nào khó hiểu và phẫn nộ, vừa đỡ cô gái đi vừa nghĩ ngợi nói:
- Cô gái này có chửa, chắc là đến khám thai, sao lại không thấy chồng hoặc người yêu đưa đến?
- Mẹ kiếp, thật không ra gì! Sao lại có thể để một cô gái yếu đuối đi một mình chứ, cũng may là ở bệnh viện, cũng may là gặp được anh chàng đẹp trai tốt bụng như mình, nếu mà ngất xỉu trên đường phố hẻo lánh, hoặc gặp phải kẻ bệnh h.oạn thì...! Thật là khốn nạn a, chẳng có tý trách nhiệm gì cả!
Bệnh viện lúc nào cũng đông đúc, không kể thời gian nào bệnh nhân cũng chật cứng. Bậy giờ mới hơn 8 giờ sáng, nhưng khoa cấp cứu cũng đã chật cứng người, ngay cả lấy phiếu khám cũng phải xếp hàng.
Diệp Thanh đỡ cô gái vất vả lắm mới tìm được một chỗ ngồi trống, rồi đi xếp hàng lấy phiếu khám. Lấy được phiếu khám, lại phải ngồi đợi hơn 10 phút, người đẹp bước vào phòng khám, Diệp Thanh ngồi đợi ở ghế ngoài hành lang, cúi đầu chơi trò chơi trên điện thoại.
Mới ngồi không đến 2 phút, liền cảm giác được một luồng sát khí đằng đằng đang lao tới mình, Diệp Thanh ngẩng đầu lên nhìn, thì thấy một chàng trai vô cùng đẹp trai, người cao ráo, khuôn mặt thanh tú, môi hồng răng trắng bóc, để kiểu tóc mốt Hàn Quốc, mặc chiếc quần bò và áo sơ mi kẻ ô cùng với chiếc áo len, bên ngoài khoác chiếc áo blu rộng thùng thình, không phải vì chiếc áo blu quá rộng mà bởi thân hình hắn quá mức gầy gò.
Anh chàng đẹp trai này khẽ nhíu lại đôi mày thanh tú, vẻ mặt trầm lắng nhìn chằm chằm Diệp Thanh, cứ như là có mối thù gì sâu nặng lắm với cậu.
Diệp Thanh sửng sốt, thầm nghĩ:
Người này sao lại mất lịch sự thế này, mình có nợ nần gì hắn đâu! Mặc dù nói anh mày đây cũng khá là đẹp trai, nhưng mà so với vẻ mặt công tử của mày thì còn kém chút ít, mày cũng không đến mức ghen tị anh thế này chứ.
Hay là bê đê, tay trái còn đeo lủng lẳng 6 7 cái vòng.
Ánh mắt Diệp Thanh vô tình nhìn vào tay trái của đối phương, chỉ thấy ngón tay nào cũng dài lại thon thon, cổ tay nhỏ nhắn đẹp đẽ, cùng với làn da trắng nõn nhắn nhụi, quả thực còn đẹp hơn phụ nữ nhiều.
Cổ tay đeo một loạt vòng vèo, lấp lánh tỏa sáng, Diệp Thanh tập trung nhìn vào, tỉ mỉ đếm, tất cả có 3 chuỗi đá hạt