Thần Y
Tác giả: Hành Xích Đạo
Chương 48:Làm khó nhau
Nhóm dịch: ShenYi
Nguồn: metruyen
Đây là một chàng trai tầm hai tám hai chín tuổi, mặc bộ véc rất lịch thiệp, hắn vẫy tay, đền trong vũ trường liền bật sáng lên, đại sảnh lờ mờ liền sáng như ban ngày.
Những công tử tiểu thư đều vây quanh xem, yên lặng xem tình thế ra sao, vì cũng chẳng được ra ngoài, thì cứ xem cuộc vui này rồi tính sau vậy. Cảnh sát đang chấp pháp mà, mình không hề phạm pháp gì, thì làm sao phải sợ chứ.
Diệp Thanh và Lý Tiểu Miêu cũng đứng ra một góc, Diệp Thanh bị thương cũng không nghiêm trọng lắm, chỉ có điều điện thoại của Lý Tiểu Miêu bị tên Tiêu Xuân Tử ném võ tan, khiến cô rất tức giận.
Lý Tiểu Miêu ấn ấn mãi nhưng mãi không mở được máy lên, rồi nghiến răng nghiếm lợi nhìn chằm chằm tên Tiểu Xuân Tử, nếu không phải cảnh sát đang bắt giữ hắn, có lẽ Lý Tiểu Miêu sẽ xông lên đá cho hắn thêm hai cái nữa.
- Đội trưởng Vương, biết danh đã lâu, tôi là quản lý của vũ trường này tên là Phậm Kiến Quân, đây là danh thiếp của tôi.
Chàng thanh niên hai tám hai chín tuổi đi tới trước mặt Vương Bân, cười rất hiền lành hai tay đưa danh thiếp ra.
Vương Binh không cầm chiếc danh thiếp đó, thản nhiên cười nói:
- Thật ngại quá, quản lý Phạm, tôi có công vụ nên quấy rầy việc kinh doanh của cậu thành thật xin lỗi. Còn danh thiếp thì khỏi đi, chúng ta cũng không đi chung một con đường, chỉ cần cậu không làm chuyện xấu, thì chúng ta cũng chẳng gặp nhau làm gì.
Phạm Kiến Quân cười mỉa may không có chút xấu hổ gì hỏi:
- Đội trưởng Vương, những nhân viên của tôi chỉ gây lộn chút thôi mà, ông đưa về giam giữ vài ngày, rồi giáo huấn chút là được rồi, lại còn tra sét vũ trường của tôi làm gì chứ? Ông xem, có thể không kiểm tra được không? Tôi còn phải làm ăn mà.
Lúc đó Mai Hồng Bân bỗng lớn tiếng nói:
- Quản lý Phạm, tên Vương Binh này lạm dụng chức quyền, lấy việc công trả thủ riêng đây mà.
Phạm Kiến Quân lập tức trừng mắt nhìn có vẻ rất tức giận, bước tới cho Mai Hồng Bân cái bạt tai, mắng:
- Mày là đồ khốn kiếp, mắt mù à, ngay cả bạn của đội trưởng Vương mà dám đánh sao? Lương, thưởng tháng này trừ sạch.
Lập tức, Mai Hồng Bân co dúm như một con mèo vậy không dám ngọ nguậy ho he gì.
Diệp Thanh nghĩ trong bụng: quả là có người này trị được người kia, địa vị cửa ông chủ so với nhân viên thật khác lạ, nhưng Phạm Kiến Quân cũng không phải tầm thường, e rằng cũng là kẻ làm ăn bất chính.
- Đội trưởng Vương, ông xem có thể châm chước chút đươc không?
Phạm Kiến Quân quay đầu lại, lại cười ha hả nói, cùng lúc lôi ra một bao mềm mềm đưa cho Vương Binh, Trình Thiết và những cảnh sát xung quanh, nhưng đối phương đều không nhận.
- Xin lỗi quản lý Phạm, đang làm công vụ không thể châm chước được, xin lỗi nhé!
Vương Binh không chút nể nang gì, khua tay rồi quay người đi, những cảnh sát cũng bắt từng tốp người đi. Nhưng cảnh sát khác thì bắt đầu tiến hành kiểm tra vũ trường.
Phạm Kiến Quân liền tức giận quát lớn:
- Vương Binh, ông đứng lại cho tôi! Ông chỉ là một viên cảnh sát hình sự nho nhoi, không biết thân biết phận thì đừng trách.
- Ai dà, sao nào, cậu có thể gọi điện cho lãnh đạo của tôi, bảo chúng tôi rút lui đi. Tôi bắt vài người là còn nể mặt cậu lắm rồi đó.
Vương Binh quay người lại, nhìn trằm hắn.
- Hừ, thuộc hạ của tôi phạm tội, ông bắt người là chấp hành công vụ, tôi không ý kiến gì, nhưng muốn kiểm tra vũ trường, quấy rối việc kinh doanh của tôi, không dễ đâu. Cầm lệnh khám sét ra đây.
Phạm Kiến Quân duỗi tay ra, lạnh lùng nói:
- Không có lệnh khám sét, còn dám phong tỏa sao, sự tổn thất cảu vũ trường ông bồi thường nổi không?
- Ha ha, có gan đó, dám đối chất đúng sao sao.
Vương Binh nhìn trằm trằm Phạm Kiến Quân, bụng nghĩ, người này không phải tầm thường, phía sau lại có ô dù, cũng may ông mày chuẩn bị đầy đủ rồi, rồi cười lạnh lùng nói với Trình Thiết:
- Đưa cho cậu ấy.
Trình Thiết nhận lệnh, móc trong túi ra một tờ giấy rồi dõng dạc nói:
- Nhìn kỹ đi, có đầy đủ dấu đỏ, cảnh sát chúng tôi không phải vô duyên vô cứ mà làm bừa đâu. Trong vũ trường các người có gì khuất tất, trong lòng cậu hiểu rõ nhất.
Trong giây lát Phạm Kiến Quân liền biến sắc, xem ra những người này là có chuẩn bị mới đến đây, việc Mai Hồng Bân đánh nhau bị bắt chỉ là cái cớ thôi.
- Thế nào,