Thần Y
Tác giả: Hành Xích Đạo
Chương 73: Liều lĩnh
Nhóm dịch: ShenYi
Nguồn: metruyen
Diệp Thanh đẩy cửa bước vào, nói:
- Viện trưởng Trương, hôm nay tôi đến gặp ông có việc để phản ánh.
Lúc nói chuyện cũng chẳng thèm nhìn Dư Chính Khí một lần, bụng nghĩ: Cái tên mật Dư này, ông cũng thật hiểm độc đó, nói những cái xấu sau lưng tôi, ngăn không cho tôi thăng chức, muốn tôi chào ông á, đừng hòng.
Mặt Dư Chính Khí những thớ thịt giật giật, đôi mắt nhìn Diệp Thanh có vẻ rất âm trầm, hiển nhiên là không hài lòng với thái độ của cậu.
- Diệp Thanh, có chuyện gì thế? Ngồi xuống rồi nói.
Trương Hạo Bác mỉm cười, rồi ra hiệu cho Diệp Thanh ngồi xuống. Cũng không giải trừ mẫu thuẫn giữa Diệp Thanh và Dư Chính Khí.
Ông ấy cũng là viện trưởng của một viện, đối nhân xử thế cũng rất lịch sự và đạo lí nữa, nhìn thái độ hai người như vậy làm sao mà không nhận ra sự mẫu thuẫn đó chứ, bụng thầm nghĩ: dường như lời nói vừa rồi của Lão Dư bị Diệp Thanh nghe thấy rồi, nếu không gặp Dư Chính Khí thf cũng phải chào hỏi chứ, gì thì gì cậu cũng là một người cũng có phép lịch sự mà. Nhưng Lão Dư cũng thật là, phẩm chất thì cũng không ra gì, nếu không phải lúc thành lập bệnh viện thiếu chút vốn đầu tư, lại được người quen giới thiệu, mới để hắn có cổ phần trong bệnh viện này, cũng có chút năng lực, nếu không vì những nguyên nhân đó thì mình đã cho hắn nghỉ từ lâu rồi.
- Viện trưởng Trương, tôi nghi ngờ đứa bé bị chức năng gan suy kiệt tối qua có liên quan đến thuốc hạ sốt của bệnh viện chúng ta.
Diệp Thanh cũng không nói đón nữa, ngồi xuống liền nói ngay vào đề, nói:
- Thuốc hạ sốt đó tên là” zhentamasha” trong thành phần thuốc có một loại nghiêm cấm dùng cho trẻ sơ sinh, gọi là nimeisuni, thành phần này có tổn hại nghiêm trọng đến chức năng gan và hệ thần kinh trung khu của trẻ, tôi đã kiểm tra rồi, đứa trẻ đó đã sử dụng qua loại thuốc này, hơn nữa triệu chứng của đứa trẻ này cũng là chức năng gan suy kiệt và hệ thần kinh trung khu bị nhiểm trùng.
Sắc mặt của Trương Hạo Bác biến sắc, hỏi:
- Có chuyện đó sao?
Nói xong, liền nhìn Dư Chính Khí.
- Lão Dư à, những thiết bị hay mua bán thuốc men đều do ông quản lý, ông nói xem nào, tại sao lại có chuyện này vậy?
Tuy ngữ khí của Trương Hạo Bác rất hiền hòa, nhưng cũng có sự nghiêm nghị bao hàm trong đó.
Dư Chính Khí lập tức rùng mình, nhưng lập tức cười xòa, không có chút để ý gì nói:
- Việc này ý à, tôi cũng biết, chất lượng của loại thuốc hạ sốt này tuyệt đối không có vấn đề gì, được nhập khẩu từ Mỹ về, thông qua tổ chứ FDA của Mỹ cấp chứng nhận. Diệp Thanh à, cậu không được nói bừa bãi chứ.
Câu cuối cùng có vẻ uy hiếp cậu.
- Sao tôi lại nói bừa chứ, loại thuốc này không hề ghi cụ thể thành phần và hàm lượng, rất đáng nghi ngờ, phải mang đến cục giám sát của sở y tế kiểm định mới được.
Diệp Thanh không hề tỏ ra sợ hãi, cũng nói lý với Dư Chính Khí, ông đã nói xấu tôi sau lưng, thì tôi cần gì phải nể cái mặt mo của ông nữa chứ.
- Nói bừa, mang đi kiểm định không phải mất tiền sao? Nếu lô thuốc nào cũng mang đi kiểm nghiệm, chẳng phải bệnh viện chúng ta trở thành trung tâm kiểm nghiệm thuốc sao? Đúng là vớ vẩn.
Dư Chính Khí vỗ bàn mắng.
Diệp Thanh cười khểnh nói:
- Ông kích động như vậy làm gì chứ? Lẽ nào ông nhận được hoa hồng, cho nên mua loại thuốc này để kiếm lời sao?
- Này cậu kia, cậu nói cái gì thế?
Dư Chính Khí tức điên lên, lập tức đứng dậy, chỉ vào mặt Diệp Thanh mắng.
- Tôi nhận hoa hồng sao? Dư Chính Khí này đường đường chính chính, từ trước tới giờ rất sống rất thanh liêm, tôi nhận hoa hồng gì chứ? Cậu là một tên nhãi ranh thì hiểu cái gì mà nói linh tinh chứ, nhớ hồi trước, khi tôi còn làm việc ở ngân hàng, mỗi ngày trong tay cầm bao nhiêu là tiền, thèm lấy chút tiền hoa hồng này sao?
Diệp Thanh định phản bác lại, Trương Hạo Bác liền xua tay, ngăn lại nói:
- Diệp Thanh à, chuyện này tôi sẽ điều tra, cậu cứ về làm việc đi.
- Dạ, tôi cũng chỉ đem sự việc này phản ánh thôi, để tránh sau này xảy ra chuyện đáng tiếc.
Nói xong, rồi quay người rời đi, không thèm nhìn Dư Chính Khí một lần.
- Hừ, cái thằng nhóc này, đúng là không biết lớn bé gì, loạn hết rồi, nếu không phải ông che chở cho hắn, thì tôi đã cho nó về vườn từ