Tối hôm đó
Hà phu nhân ngồi xuống, nâng chân đại nhân lên, từ từ tháo giày ra.
Bà vừa tháo,vừa nói " Bây giờ Võ cô nương mất trí nhớ.Ngay cả tên mình cũng không nhớ được " Hà đại nhân ngồi trên giường vẫn im lặng.
Quay qua tháo nốt chiếc giày còn lại "Võ cô nương đã chữa khỏi bệnh cho Lung nhi.Còn cứu con bé khỏi đám sơn tặc kia "
Hà đại nhân quay người nằm lên giường " Ta cũng đang tính về chuyện đó "
Để đôi giày qua một bên " Thiếp thấy hay là giờ,mình cứ cho Võ cô nương ở lại trong phủ trước.Mọi chuyện rồi cứ tính sau "
Ông gác tay lên trán, suy tư " Một cô nương, ở lại trong phủ của ta.Người ngoài chắc chắn sẽ đàm tiếu.Lúc đó sẽ ảnh hưởng tới danh tiếng của ta "
Bà tháo hài, ngồi lên mép giường "Võ cô nương có ơn với nhà ta 2 lần.Nếu để cô ấy lang thang ở ngoài.Người ta sẽ nói mình vong ơn phụ nghĩa "
Dừng một chút, quay qua xoa bóp chân cho ông " Hay là chúng ta nhận con bé làm nghĩa nữ.Như vậy vừa trả ơn cho con bé, còn không ảnh hưởng đến danh tiếng của chàng"
Ông quay người qua chỗ khác " Chuyện này ta phải bàn lại với mẫu thân.Không còn sớm nữa, đi ngủ thôi "
Bà thấy vậy, mỉm cười nhẹ.Quay người nằm xuống, đặt tay lên ngực ông.Nhẹ nhàng chìm vào giấc ngủ.
- ---------------------------------
1 năm sau
Người qua đường A:" Nghe gì chưa, ở trước nha môn đang có một cô nương phát lương thực cho mọi người đó " vừa nói với người bên cạnh, hắn vừa bước thật nhanh.
Người qua đường B: " Còn có chuyện tốt như vậy sao.Vậy thì mau đi thôi "hắn cùng người trước mặt càng đi càng nhanh, dường như là đang chạy vậy.
Ở huyện nha lúc này người người xếp hàng, đông nườm nượp.Trước cửa huyện nha có một nhóm người đang luôn tay luôn chân, qua lại phát cháo và lương thực cho mọi người.
Nổi bật nhất trong đám người chính là vị cô nương mặc trang phục màu trắng.
Đầu đội một cái mũ, có lớp mành rũ xuống che đi khuôn mặt kia.
Cô chính là người mở ra việc phát cháo này.Cô không ngồi không, mà cùng mọi người chia phát cháo cho mọi người.
Trước giờ chưa ai nhìn thấy mặt cô nương nọ.Họ chỉ nghe cô họ Hà, là nghĩa nữ của Hà đại nhân.Hiện giờ cô đang ngao du qua từng nơi để giúp đỡ mọi người.
Sau khi phát hết cháo thì mọi người cũng giải tán.
Những nha dịch của nha môn cũng bắt đầu thu dọn.
Sau khi thu dọn xong thì mọi người liền đi nghĩ ngơi.Ái Linh vào phòng,cởi mũ che đi.Nằm trên giường thở dài nghĩ ngợi.
Từ lúc cô giả bộ mất trí nhớ thì liền lên kế hoạch, để gia đình Hà gia thu nhận cô làm nghĩa nữ.Tới lúc thực hiện kế hoạch trả thù sẽ dễ dàng hơn nhiều.Khi đã danh chính ngôn thuận trở thành nghĩa nữ của nhà họ Hà.
Lợi dụng cảm tình và sự mang ơn của mọi người.
Cùng với Hà nãi nãi là người tu tại gia.
Cô liền nói muốn ngao du khắp thiên hạ để hành thiện tích đức, tiện thể xem có thể nhớ ra gì, mà tìm ra người nhà của mình