Thất bị đánh thức bởi tiếng ồn, xung quanh anh đã là một đống hoang tàn đổ nát.
Vừa tỉnh lại anh đã thấy có một đám binh lính đang giương kiếm về phía Ái Linh.
Vài người can đảm tiến lại gần cô, họ liên tục giơ kiếm chém về phía cô.
Nhưng xung quanh Ái Linh dường như có một lớp bảo vệ.Đám binh lính không tài nào mà tổn thương cô được.
Ái Linh ngồi ở đấy cứ vô hồn mà nhìn vào gương mặt anh trai mình,cô vẫn cứ ôm anh vào lòng.
Thất ngồi dậy khởi động dị năng lại gần đám binh lính.
Dùng Biến Đổi Không Gian tiêu diệt hết mấy kẻ ở gần.Đám lính ở ngoài thấy vậy hơi dè chừng anh ta.
Anh mở rộng phạm vi không gian, gây áp lực đè nén lên bọn họ.
Đám lính kia có người khoẻ thì chỉ quỳ xuống còn yếu hơn đã trực tiếp nằm rạp xuống đất.
Thất tràn ngập sát khí mà hét lên
" Cút "
Anh giải trừ dị năng, nguyên đám sợ hãi bủn rủn mà lập tức biến khỏi nơi này.
Thất ngồi xuống mà nhìn Ái Linh, anh quơ quơ tay qua lại trước mặt cô mà không thấy phản ứng.
" Thanh, ngươi....sao vậy "
Ái Linh giống như không nghe anh nói mà vẫn đờ đẫn như vậy.
Thất dè dặt mà chạm vào lớp màng bảo vệ kia, không ngờ tay anh có thể trực tiếp xuyên qua mà không bị cản lại.
Anh liên tục lay người Ái Linh
" Thanh...người phản ứng đi.....Thanh "
Ái Linh vẫn là bộ dạng đó, dù có kêu ra sao, làm gì vẫn cứ ngồi như tượng đá mà ôm chặt Thiên Quân vào lòng.
Thất không nhìn nổi cô như vậy nữa liền trực tiếp tát Ái Linh mà hét lên
" Hắn chết rồi, chết thật rồi.
Ngươi ngồi đây thì có ích gì chứ, bây giờ mà chúng ta còn không đi thì tất cả đều bỏ mạng ở đây đấy "
Ái Linh như tỉnh lại, bắt đầu di chuyển con ngươi mà nhìn Thất
" Xin lỗi....là ta liên lụy ngươi "
Ái Linh nhẹ nhàng đặt xác Thiên Quân xuống đất rồi ngước lên hỏi Thất
" Ngươi có thể....bỏ anh của ta vào không gian được không "
Thất hơi do dự, đây là lần đầu tiên anh bỏ người vào không gian của mình.
" Cái này.....được thôi "
Ái Linh thấy Thất đã thu anh trai vào không gian, tầm mắt liền dời vào góc tường bên cạnh.
Trần Thiển nằm ngổn ngang giữa đống xác chết chất đống,bộ dạng kia cực kỳ thê thảm.
Ái Linh lại gần, nhìn một cái liền biết cô ta chưa chết.
Cô phóng dây leo ra muốn đâm chết ả cho hả giận.
[....] hét lên
" Ký chủ, mau dừng lại "
Cùng lúc đó trên trời đang quang đãng liền tối sầm lại, mây đen, sấm chớp đột nhiên kéo tới như vũ bão.
Dây leo đang phi tới nhưng tới gần liền bị hoá băng rồi tan rã.Đột nhiên có vô số mũi tên băng phi về phía Ái Linh.
Cô mở vòng bảo hộ, dư chấn khi hai năng lượng dị năng va chạm vào nhau khiến cho Ái Linh văng xa hàng chục mét.
Cô khụy xuống, ôm ngực mà hộc ra ngụm máu.
Thất bên ngoài mà cũng bị dư chấn làm cho bay ra xa.
Ái Linh cảm nhận được năng lượng dị năng này đã vượt xa năng lực Trần Thiển có