Chào mọi người, ta tên Tưởng Lạc Vân, ta là một kẻ tan nát cõi lòng sau khi ý thức được Long Tiêu Bảo Kiếm thế mà thật sự cần phải có mật mã.
Ta dìu Trương Trùng Cửu trở về, suy nghĩ nửa ngày, chạy đi tìm tiểu sư muội, không nghĩ tới tiểu sư muội vừa thấy ta, lập tức chui đầu vào trong lòng ngực bạn trai mà khóc hu hu hu.
Bạn trai nàng luống cuống, hỏi nàng: "Ngươi khóc cái gì hả?"
Sư muội nức nở nghẹn ngào nói: "Ta không muốn nhìn thấy giáo chủ phu nhân, giáo chủ phu nhân nói ta là đồ ngốc."
Thật hết ý kiến, người mắng ngươi là sư tỷ không phải ta, ngươi ngay cả cái này cũng nhớ nhầm còn dám nói ngươi không phải là đồ ngốc?
Có điều hiện giờ ta có chính sự muốn thương lượng với nàng, đành phải nhún nhường, ta nói: "Liễu cô nương, có phải cô nương đã nhớ nhầm hay không, ta không có nói cô nương là đồ ngốc nha, ta làm sao có thể nói cô nương như vậy?"
Sư muội ngao một tiếng khóc ngã vào trong lòng ngực bạn trai nàng, nói: "Ngươi không cần phải nhắc lại hai chữ kia!!!"
Bạn trai nàng ở nơi đó dỗ dành nàng, ta sợ nàng khóc đến lời thật cũng tuôn ra ngoài, vội vàng nói với nàng: "Liễu cô nương, cô nương đừng khóc nữa, ta làm đường dấm trứng tráng bao* cho cô nương ăn ha."
Sư muội ta nức nở nghẹn ngào nói: "Không muốn ăn, ta sẽ không tha thứ cho ngươi."
Đến đây ta thật sự nhịn hết nổi, ta nói: "Liễu cô nương, cô nương nhớ lại một chút xem rốt cuộc là ai mắng cô nương là đồ ngốc? Nếu như ngay cả chuyện này cũng nhớ nhầm vậy cô nương thật sự đúng là đồ ngốc."
Sư muội ngước mặt nhìn trời ngẫm nghĩ một hồi, vỗ bàn tay một cái nói: "A a a a nhớ nhầm nhớ nhầm, đi thôi chúng ta đi ăn đường dấm trứng tráng bao."
Bạn trai nàng: "..."
Ta làm đường dấm trứng tráng bao cho nàng, thấy nàng bưng dĩa ăn hai ngụm, ta thấp giọng nói: "Sư muội."
Sư muội "Ừ" một tiếng, hỏi ta "Chuyện gì?"
Ta nói: "Long Tiêu Bảo Kiếm thật sự yêu cầu phải có mật mã."
Sư muội gật gật đầu, dáng vẻ một chút cũng không ngoài dự đoán, nói: "Muội đã sớm nói với sư huynh rồi."
Ta cảm thấy sư muội là đại trí giả ngu sâu không lường được, vì thế lại hỏi nàng: "Vậy ngươi cảm thấy bước tiếp theo chúng ta nên làm thế nào?"
Sư muội ăn hết dĩa trứng tráng bao, lau lau miệng nói với ta: "Sư huynh, muội cảm thấy bước tiếp theo chúng ta phải tìm cho được mật mã của Long Tiêu Bảo Kiếm, sau đó mang Long Tiêu Bảo Kiếm đi phá hủy."
Ta không hiểu vì sao phải phá hủy, ta nói: "Mang nó về sư môn không tốt sao?"
Sư muội lắc đầu nói: "Không tốt không tốt, thứ này ai cầm cũng không tốt."
Ta cảm thấy sư muội nói có lý, thế nhưng ta lại có chút do dự, ta nói: "Vì hoà bình võ lâm