Sau khi Hạnh Hoa Chi bị người bang Dương Sơn Bạch Tuyết đá ra khỏi bang, cô ta liền đi xung quanh hỏi thăm tọa độ của Lang Hành.
Lúc biết được đối phương đang ở thành Lạc Dương, cô ta liền trầm mặt đi tìm hắn tính sổ.
Không ngờ không tìm được Lang Hành nhưng Hạnh Hoa Chi lại tìm thấy Dương Mao Quyển.
Hạnh Hoa Chi đứng trong góc nhỏ nhìn cậu, sau đó tinh mắt nhận ra Dương Mao Quyển đã đổi vũ khí mới.
Hạnh Hoa Chi nghĩ đến chuyện vũ khí mới này là do Lang Hành tặng Dương Mao Quyển, lòng cô ta tràn đầy cảm giác không cam tâm.
Thừa dịp Dương Quyển đứng bất động tại chỗ, Hạnh Hoa Chi lặng lẽ lại gần xem trang bị của cậu.
Trên ô thông tin là một cái ô nhỏ màu hồng, tên người chế tạo đúng thật là Lang Hành.
Sắc mặt Hạnh Hoa Chi cực kỳ khó coi, trước khi đi còn tiện tay bỏ chế độ che dấu.
Hôm sau cô ta login bằng tài khoản Hạnh Hoa Chi, Tuyết Thổi Anh Đào đã đợi không kịp mà nhắn tin cho cô ta.
【Bạn Bè】 Tuyết Thổi Anh Đào: Chi Chi, anh Lãng có nói lúc nào cho tớ về lại bang không?
Trải qua cảm giác buồn bực, Hạnh Hoa Chi lại hơi kinh ngạc.
【Bạn Bè】 Hạnh Hoa Chi: Hôm qua cậu không online à?
【Bạn Bè】 Tuyết Thổi Anh Đào: Không.
Hôm qua tớ đi dạo phố với bạn, sao thế?
【Bạn Bè】 Hạnh Hoa Chi: Không sao, tớ đang ở trạm dịch thành Lạc Dương này.
Giờ cậu qua tìm tớ đi, tớ có chuyện muốn nói với cậu.
Tuyết Thổi Anh Đào truyền tống đến trạm dịch thành Lạc Dương tìm Hạnh Hoa Chi.
Lúc đế gần, Tuyết Thổi Anh Đào mới nhận ra.
Tên bang hội trên đỉnh đầu Hạnh Hoa Chi biến mất rồi.
【Bạn Bè】 Tuyết Thổi Anh Đào: Chi Chi, cậu rời bang rồi sao?
Cô ta bắt đầu khóc lóc kể lể.
【Bạn Bè】 Hạnh Hoa Chi: Lang Hành lén lút sau lưng tớ đò đưa với Dương Mao Quyển.
Vũ khí mới vốn định tặng cho tớ anh ấy cũng tặng cho Dương Mao Quyển mất rồi.
Tớ tức giận quá rời bang luôn nè [oan ức] [oan ức] [oan ức]
Quả nhiên Tuyết Thổi Anh Đào bị lời Hạnh Hoa Chi làm dời đi sự chú ý.
【Bạn Bè】 Tuyết Thổi Anh Đào: Sao Dương Mao Quyển có thể quá quắt như vậy??? Tớ nói này Chi Chi, Dương Mao Quyển chính là trà xanh đong đưa trai khắp nơi đó.
Hồi trước cô ta còn quấn lấy cả Dạ Hắc Phong Cao
Hạnh Hoa Chi sững sờ, nhưng khuôn mặt đã lộ chút vui mừng.
【Bạn Bè】 Hạnh Hoa Chi: Anh Đào, chuyện cậu nói là sự thật sao?
【Bạn Bè】 Tuyết Thổi Anh Đào: Thật.
Nước Chảy Róc Rách nói anh ấy có chứng cứ Dương Mao Quyển hẹn hò với tài khoản phụ của Dạ Hắc Phong Cao đó!
Suy nghĩ của Hạnh Hoa Chi hơi thay đổi.
Cô ta nhìn chằm chằm màn hình vi tính, sau đó chậm rãi cong miệng thành nụ cười.
Dương Quyển tuân thủ lời hẹn hôm qua, sau giờ cơm tối thì login.
Ảnh đại diện của Lang Hành và Dạ Độ Chu vẫn xám.
Dương Quyển quyết định tự mình đi làm nhiệm vụ hằng ngày trước.
Lúc đi nhận nhiệm vụ, Dương Mao Quyển đụng phải Mèo Ăn Ca – bạn gái của Ngàn Dặm Tiễn Đưa.
Mèo Ăn Cá vẫn còn nhớ cậu.
Cô chủ động chào hỏi cậu.
Dương Quyển cũng nghiêm túc trả lời Mèo Ăn Cá, sau đó hai người gửi lời mời kết bạn cho nhau.
【Bạn Bè】 Mèo Ăn Cá: Quyển Quyển đang định đi làm nhiệm vụ hằng ngày hả?
【Bạn Bè】 Dương Mao Quyển: Đúng thế.
【Bạn Bè】 Mèo Ăn Cá: Quyển Quyển chơi một mình hả?
【Bạn Bè】 Dương Mao Quyển: Đúng thế.
【Bạn Bè】 Mèo Ăn Cá: Vậy vừa khéo, tớ cũng chỉ có một mình thôi! Lát nữa bạn trai tớ mới lên, hai đứa mình cùng chơi không?
【Bạn Bè】 Dương Mao Quyển: Được nha.
Vì vậy hai người tạo đội, sau đó dắt tay nhau đi làm nhiệm vụ hằng ngày.
Lúc này, Hạ Lãng còn chưa về phòng.
Hắn đang ăn tối với bạn ở gần trường, ăn tới giờ vẫn chưa xong.
Hạ Lãng chưa quên lời hẹn với Dương Quyển, hắn liên tục cúi đầu xem di động.
Cuối cùng, chờ đến hết cả kiên nhẫn.
Hạ Lãng đứng lên, nói với đám bạn: "Các cậu cứ ăn đi nhé, tớ có chút việc, đi trước đây".
Đi từ ngoài trường về ký túc xá phải mất khoảng mười lăm phút.
Hạ Lãng không muốn để Dương Mao Quyển phải đợi lâu nên bất ngờ thay đổi quyết định.
Hắn quay đầu đi đến quán net Tình Duyên ở cuối đường.
Đã lâu không tới Tình Duyên, khách trong quán vẫn đông như cũ.
Lão Trần ngồi ở sau quầy thanh toán gặm hạt dưa cày phim thần tượng.
Thấy có người tiến vào cậu ta cũng không hèm ngẩng đầu lên, chỉ hỏi: "Chứng minh thư".
Hạ Lãng cong người chống xuống bàn, ngón tay không khách khí gõ gõ lên mặt bàn, "Em cũng cần chứng minh thư hả?"
Nghe tiếng Hạ Lãng, lão Trần ngẩng đầu.
Sau khi thấy rõ là ai thì vui vẻ, "Đây không phải là Hạ đại thiếu gia sao? Lâu lắm không gặp nha.
Hôm trước anh với vợ anh mời cơm mà chú mày cũng không tới".
"Có việc nên không tới được, lần sau có rảnh thì gọi cả bạn gái anh đi.
Em mời hai người dùng bữa".
Hạ Lãng cười bảo đảm.
"Vậy còn tạm được".
Lão Trần hài lòng gật đầu, "Chú mày tới tìm người hay là lên mạng?"
"Lên mạng".
Hạ Lãng tùy ý quét mắt nhìn vào trong, "Còn phòng riêng không?"
"Có giữ cho chú đó, nhưng mà từ từ hãy đi".
Lão Trần tắt phim thần tượng đi, đứng dậy.
"Đúng lúc anh mày đang định ra ngoài hút điếu thuốc, hay là chú ngồi trông giúp anh một tí? Dùng tạm máy chủ của anh này?"
"Được, vậy anh đi trước đi".
Hạ Lãng thuận miệng đồng ý.
"Cám ơn nhé chú em".
Lão Trần cầm điện thoại di động trên bàn, đứng dậy khỏi quầy rồi đẩy cửa đi ra ngoài.
Hạ Lãng ngồi vào, sau lưng miễn cưỡng dựa vào ghế xoay.
Lão Trần lớn hơn hắn bai ba tuổi, trước kia là lưu manh đầu đường xó chợ không có việc làm.
Hồi cấp ba Hạ Lãng đánh nhau trong ngõ, duyên số thế nào mà lại quen biết anh ta.
Năm đó Hạ Lãng thi đậu đại học A, lão Trần thuê một mặt bằng mở quán net.
Lúc đó trong tay lão Trần chưa tích góp được bao nhiêu tiền, anh ta phải mượn khá nhiều chỗ.
Số còn lại đều là Hạ Lãng đầu tư vào.
Hạ Lãng tới đây lên mạng cũng không cần trả tiền thuê máy.
Hắn dùng máy tính trong quầy đăng nhập vào game.
Lúc này Dương Quyển vẫn chưa làm xong nhiệm vụ hằng ngày.
Hạ Lãng đứng tại cửa bang phái gửi tin nhắn cho cậu.
【Bạn Bè】 Lang Hành: Đang ở đâu?
【Bạn Bè】 Dương Mao Quyển: Tôi đang đi làm nhiệm vụ với Mèo Ăn Cá.
Mèo Ăn Cá? Bạn gái nhỏ của Ngàn Dặm Tiễn Đưa, Hạ Lãng cũng biết sơ sơ.
Con gái đều thích kéo cả đám cùng chơi.
Hạ Lãng tỏ vẻ mình có thể hiểu.
Huống hồ, đây còn là người chị em đầu tiên mà Dương Mao Quyển quen biết trong game.
Hắn vô tư rộng lượng trả lời.
【Bạn Bè】 Lang Hành: Tôi đang đứng trước cửa bang, em làm nhiệm vụ xong thì tới tìm tôi.
【Bạn Bè】 Dương Mao Quyển: Được nha.
Hạ Lãng ở lại kiểm tra những nguyên vật liệu còn lại trong kho và chiến lợi phẩm thu được sau Bang chiến.
Làm xong mấy việc này, Hạ Lãng đoán chắc tầm 20 phút nữa Dương Mao Quyển mới có thể làm xong nhiệm vụ hằng ngày.
Hắn treo máy trước cửa bang sau đó xoay người tựa vào ghế.
Hai chân dài bắt chéo nhau nâng lên gác vào cạnh bàn, sau đó cúi đầu chơi di động.
Có vài nữ sinh vào quán tìm người, lúc thấy rõ mặt hắn thì cầm điện thoại lên chụp trộm.
Hạ Lãng không ngẩng đầu.
Hắn tiện tay mở ngăn kéo bên cạnh ra, mò lấy một cái mũ bóng chày đội lên đầu, sau đó kéo vành mũ thấp xuống.
Bấy giờ nữ sinh kia mới chịu cất điện thoại rồi đi khỏi.
Vì hạ thấp vành mũ nên phân nửa ánh sáng bên ngoài cũng bị che mất.
Hôm qua Hạ Lãng ngủ khá trễ, chỉ chưa tới hai phút sau hắn đã thấy hơi buồn ngủ.
Máy điều hòa trong quán net mở khá thấp, Hạ Lãng đặt tay lên tay vịn ghế, kéo áo khoác lão Trần treo trên ghế dựa xuống đắp lên người.
Hắn quyết định sẽ nhắm mắt nghỉ ngơi một lát.
Nhưng Hạ Lãng còn chưa kịp rơi vào