Dạ Dung Lâm thực sự là không có sợ hãi, có Kha Âm bên cạnh, lực chú ý của anh đều đổ dồn vào cô, căn bản là không biết nhà ma là cái quái gì.
Toàn bộ quá trình đều là: Oa, bộ dáng sợ quỷ hét chói tai của bạn gái mình thật đáng yêu.
Tất nhiên là anh không dám nói ra cái ý nghĩ này, nếu không sẽ bị đánh cho thê thảm.
Mắt anh lóe lên, đứng cùng lập trường của Kha Âm mà nói,: “Đúng, quá đáng sợ luôn.”
Ánh mắt Kha Âm sáng quắc nhìn Dạ Dung Lâm chằm chằm: “Anh nói xem anh có sai gì không?”
Dạ Dung Lâm thành khẩn gật đầu: “Anh quá sai rồi.” Sau khi về, mình phải nghiên cứu một chút, đầu tư góp vốn vào công viên giải trí, để họ sửa nhà ma rộng thêm gấp đôi đi, sau rồi lần sau mang Kha Âm đi lần nữa, thì bọn họ có thể đi lâu hơn chút nữa, hehehe.
Kha Âm thấy thái độ nhận sai ngay lập tức của anh, chỉ hừ một tiếng, cũng không nháo anh.
Hai người đi dạo trong công viên một lúc, tâm trạng của Kha Âm mới hồi phục, xong rồi ngẫm lại cũng không sợ lắm, chủ yếu là cô tự dọa mình.
Trộm quay sang liếc anh một cái, Dạ Dung Lâm như có cảm ứng cũng quay sang nhìn lại cô.
Nhưng Kha Âm lập tức quay đầu đi.
Dạ Dung Lâm câu môi cười: “Làm sao vậy?”
Kha Âm khẩu thị tâm phi: “Không làm sao cả.”
Vừa nãy cô mới nghĩ là, cũng may có Dạ Dung Lâm ở bên người, dù có sợ hãi mấy thì cô vẫn an tâm.
Nhưng cô tuyệt đối sẽ không xin lỗi Dạ Dung Lâm đâu, TUYỆT ĐỐI KHÔNG!
Cuối cùng Dạ Dung Lâm dẫn cô đến vòng quay ngựa gỗ, hiện tại có rất nhiều người xếp hàng.
Trời tối rất nhiều gia đình tụ họp, còn có rất nhiều muỗi nữa.
Hàng người xếp hàng chậm rãi di chuyển, Dạ Dung Lâm thỉnh thoảng còn giúp Kha Âm xoa tay phòng muỗi cắn cô.
Thể chất của Kha Âm thực sự rất hút muỗi, nhưng có Dạ Dung Lâm canh thì cô cũng không bị đốt phát nào.
Dạ Dung Lâm còn đang lựa chọn chỗ ngồi cho hai người: “Tí nữa ngồi cái chỗ to kia nhé?”
Vòng quay ngựa gỗ có con nhỏ, con to, nhìn trông rất thú vị.
Nhìn mọi người chơi rất vui vẻ, nhiều người còn lấy di động chụp ảnh, trẻ con thì cười tíu tít.
Kha Âm gật gật đầu: “Được!”
Dạ Dung Lâm hỏi: “Em có thích cùng mọi người ngồi vòng quay ngựa gỗ không?”
“Thích, rất náo nhiệt” Kha Âm không cần nghĩ ngợi mà nói.
Dạ Dung Lâm cũng cười: “Đúng vậy”
Kì thật anh chỉ cần có Kha Âm ở bên là vui rồi.
Anh lại nhanh chóng suy nghĩ bao thầu thêm vòng quay này.
Nhưng hiện tại xem ra không bao là chính xác, Kha Âm muốn dung nhập cùng với mọi người, nếu có quá nhiều đặc quyền thì cô sẽ không cảm thấy hạnh phúc nữa.
Ánh đèn lấp lánh, lập lòe chiếu rọi lên mặt Kha Âm, khiến cô trông như tinh linh.
Kha Âm cũng không quản Dạ Dung Lâm đang nhìn mình, cô đang mong ngóng đến lượt mình đi chơi.
Thời điểm đến lượt hai người, Dạ Dung Lâm che chở cho cô lên trước, anh chỉ chỉ vào con ngựa gỗ màu đen: “Em ngồi chỗ kia.”
“Ừm” Kha Âm ngoan ngoãn leo lên, mới phát hiện Dạ Dung Lâm leo cùng chỗ với cô nhưng mà lại ngồi vào con nhỏ hơn.
Kha Âm nói: “Nếu không em cùng anh đổi chỗ đi.” Nhìn anh tay dài chân dài, chả ngồi thoải mái chút nào.
Dạ Dung Lâm lắc đầu: “Không cần, anh ngồi chỗ này thôi.” Vị trí này gần Kha Âm nhất.
Mọi người ngồi ổn định, nhạc bắt đầu nổi lên ngựa gỗ bắt đầu đong đưa, xoay tròn.
Kha Âm cười vui vẻ.
Quay đầu nhìn về phía Dạ Dung Lâm, anh đang cầm điện thoại chụp hình, chụp ảnh Kha Âm.
Kha Âm vốn dĩ không muốn chụp ảnh, nhưng ở cùng Dạ Dung Lâm anh cũng chụp nhiều ảnh nên cô liền bình thường trở lại.
Hơn nữa đây cũng là lần đầu tiên cô ngồi vòng quay ngựa gỗ, cũng muốn lưu lại kỉ niệm.
Ở trước mặt Dạ Dung Lâm, Kha Âm cũng không ngại ngùng gì, một chốc lại đổi dáng pose.
Dạ Dung Lâm chụp rất nhiều ảnh, sau đó còn quay video lại.
Đối với anh mà nói, cảnh đẹp nhất ở vòng quay ngựa gỗ chính là Kha Âm.
Kha Âm cũng không biết mình đang bị Dạ Dung Lâm quay video, Dạ Dung Lâm cầm tay cô hỏi: “Chúng ta có đi ăn cơm nữa không?”
“Có chứ, chúng ta đi gì bây giờ?”
Tay khác của Kha Âm đang cầm điện thoại đang nhìn hình ảnh tôm hùm đất cay trong vòng tròn bạn bè, nhìn ngon muốn chảy nước miếng, cô đưa hình ảnh cho Dạ Dung Lâm nhìn: “Muốn ăn cái này.”
“Được, anh dẫn em đi.” Kha Âm vui vẻ kéo cánh tay anh, đi cũng không nhìn đường.Vừa đi vừa xem điện thoại, kéo xuống một chút liền thấy video của Dạ Dung Lâm đăng lên, là video quay cô ngồi trên ngựa gỗ.
Dạ Dung Lâm từ lúc được Kha Âm hướng dẫn chụp ảnh thì kĩ năng chụp ảnh đã tiến bộ rất nhiều, trong video là cô trắng trẻo đang cười rất ngọt ngào.
Nhưng mà cô xấu hổ nha, cô cứ tưởng anh chụp ảnh cho mình, còn tạo đủ các dáng.
Rõ ràng là đang quay video, mà anh không nói gì với cô.
Bởi Dạ Dung Lâm rất chiều cô, nên Kha Âm đã quen cùng anh làm mình làm mẩy: “Sao anh lại đăng video kia lên?”
Anh trả lời hồn nhiên: “Không phải là rất xinh sao?”
“Cho là em xinh đẹp đi, nhưng anh nhìn em cứ một lát lại đổi tư thế, trông có ngốc không kia chứ!”
Dạ Dung Lâm lập tức