Bên ngoài sân đấu, một lão giả đầu tóc bạc phơ ngóng nhìn lên hai nhân ảnh trẻ tuổi đang cầm vũ khí lao vào nhau mà lộ vẻ kinh ngạc.
Nói đúng hơn là ông ta để ý Mạc Thiên Sinh.Ông nhớ rõ ràng vài năm trước đến thăm còn gặp qua một Mạc Thiên Sinh xơ xác gầy gò, thế mà giờ đây đã có thể cầm lấy thanh thương kia mà quần vũ.Mục Trác Vân, phụ thân của Mục Ninh Yên, cũng là người đã cùng Mạc Thế Khải hứa hôn cho hậu bối.
Khi nghe tin nữ nhi của mình cùng trưởng lão Hợp Hoan Tông tới đây đòi hủy hôn, ông đã cực kỳ tức giận.
Cả đời ông quan trọng nhất chính là chữ tín cho nên lúc Mục Ninh Yên trở về ông đã dùng gia pháp trừng phạt.Bất quá, Mục Ninh Yên chưa từng hối hận chút nào.
Nàng là một nữ nhân nhưng tâm tính cứng rắn.
Đời con gái chỉ có một sao lại phải nghe theo sắp đặt làm thê tử của một kẻ yếu đuối đâu.Mục Trác Vân cũng biết điều đó cho nên sau đó ông đã tự mình đến tạ lỗi.
Bất quá, việc Mạc Thiên Sinh bỏ nhà ra đi lại làm cho ông càng thêm dằn vặt khổ sở.Nhiều năm qua, Mục Trác Vân đã cho người tìm kiếm tung tích của Mạc Thiên Sinh không thua kém gì Mạc Thế Khải nhưng vẫn chẳng có kết quả nào.
Có điều việc Mạc Thiên Sinh trở về lại nằm ngoài suy đoán của ông.
Càng ngạc nhiên hơn là giờ đây “hiền tế hụt” của ông đã đủ sức để đấu với một tu giả đồng cấp.Lúc này, Mạc Thiên Thanh tay cầm linh kiếm phóng tới.
Lam quang hai tầng phát ra khí thế bức người, tưởng chừng những thứ đi qua đều đồng loạt đứt đoạn.
Hắn dữ tợn tiếp cận Mạc Thiên Sinh hướng thẳng lưỡi kiếm đâm vào yết hầu.Mạc Thiên Sinh lùi lại một bước, Thiếc Nha Thương trên tay huy động gạt đi sau đó xoay một vòng dùng cán thương phản công.Cổ tay Mạc Thiên Thanh chấn động, thanh kiếm gần như sắp rời khỏi tay.
Hắn biết lực đạo của Mạc Thiên Sinh mạnh mẽ nhưng không ngờ lại đến mức này.
Mà lại, còn chưa kịp kinh hãi thì phần cáng đen sì đã tới ngay trước ngực.
Hắn vội vàng phi thân trực tiếp lộn một vòng rồi lùi lại.Thế nhưng mà, Mạc Thiên Thanh tuy phản ứng nhanh nhưng đối thủ còn nhanh hơn.Chỉ thấy thân ảnh Mạc Thiên Sinh tựa hồ mờ đi rồi hóa thành một đạo thiểm quang tiếp cận.
Hai tay hắn nắm chặt Thiếc Nha Thương trực tiếp bổ chéo trước ngực của Mạc Thiên Thanh.Kinh hãi tột cuộc là biểu hiện trên gương mặt Mạc Thiên Thanh.
Rõ ràng bước chân của Mạc Thiên Sinh rất chậm nhưng hắn lại có cảm giác mờ ảo.
Bây giờ thanh thương đen sì kia đã đánh tới, hắn chỉ có thể giương kiếm ra đỡ.“Keng!”Thương kiếm va chạm, tia lựa lập tức lóe lên.
Mạc Thiên Thanh bị đánh văng ngược ra sau vài chục thước.
Đầu óc của hắn mơ hồ cảm giác như có vài nghìn ngôi sao đang lấp lánh trước mắt, khóe miệng càng là trào ra tiên huyết.
Hiển nhiên sau đòn vừa rồi, cơ thể và nội tạng của hắn đã bị chấn thương.Mạc Thiên Sinh dựng đứng trường thương không tiếp tục tấn công đồng thời vô cùng kích động.
Hắn vốn nghĩ Mạc Thiên Thanh rất mạnh, với năm trăm cân phụ trọng rất khó đánh lại nhưng không ngờ vẫn rất thuận lợi.Mê Tung Quỷ Ảnh Bộ chỉ mới tiểu thành nhưng khi vận dụng lại có tác dụng không tưởng.
Thậm chí vừa rồi Mạc Thiên Thanh cũng phản ứng nhưng bất ngờ khựng lại.Mặt khác, đòn bổ thương kia Mạc Thiên Sinh đã luyện trên dưới nghìn vạn lần cho nên uy lực tất nhiên phải kinh người, dù sao nó chính là dùng để xẻ đá.
Có thể vừa rồi hắn đã giảm bớt lực lượng nhưng đối với cơ thể của Mạc Thiên Thanh thì vẫn là quá sức chịu đựng.Mạc Thiên Thanh từ trong choáng váng định thần lại.
Hắn nhìn Mạc Thiên Sinh một cách kinh hãi thay vì khinh miệt như trước.
Hắn rất quan trọng sỉ diện, đặc biệt là ở trước rất nhiều người như vậy.Hắn quay đầu lại, nhìn thấy Mạc Thế Đông đang trợn mắt kinh ngạc nhìn Mạc Thiên Sinh và tất nhiên những người khác cũng như vậy.
Mọi sự chú ý trong lúc nhất thời đều đổ dồn về phía vị biểu huynh mà lúc nhỏ hắn thường hay bắt nạt.“Aaaa!”Mạc Thiên Thanh không cam tâm.
Đáng lý ra hắn mới là người nhận được ánh hào quang mới phải.
Thế rồi, sát khí trong mắt lập tức bốc lên, hắn lại lần nữa lao tới, con mắt xích hồng như sắp sửa nứt ra.Mạc Thiên Sinh