Ngục giam Nhung Quốc, Chu Bằng cùng đồng môn và các đệ tử của Hợp Hoan Tông đang ở đứng trước cổng vào.
Lúc này bầu trời đã hừng sáng, phía đông đang dần xuất hiện những ánh nắng vàng ươm nhìn từ nơi bọn họ đứng cứ như một bức tương mỏng bao trọn lấy không gian.“Chu sư huynh, chúng ta không chờ quản sự tới hay sao?” Mộc Tử đột nhiên tiến lên dò hỏi.“Chắc ngài ấy có việc khác cần làm, chúng ta cứ theo như trước đó đã thảo luận, điều tra được cái gì hay cái đó.” Chu Bằng trả lời.“Được.”Nghe thế, các đệ tử Hoàng Dược Cốc chỉ đành gật đầu đồng ý.
Trên thực tế bọn họ cũng rất nóng lòng điều tra.
Khác với những môn phái khác, Hoàng Dược Cốc chú trọng vào khả năng chữa trị của tu giả hơn là thực lực.
Sự việc lần này nếu giải quyết tốt thì sẽ tăng khả năng tiến vào nội viện hơn rất nhiều.Phải biết, một khi đạt được danh hiệu đệ tử nội môn, lượng tài nguyên hằng tháng nhận được của bọn họ sẽ tăng gấp mười lần đồng thời còn có sư phụ đích thân truyền nghệ.
Có thể nói, bất kỳ đệ tử nào của Hoàng Dược Cốc cũng sẽ ngày đêm mong ước.Phía bên này, Thanh Trúc đảo mắt nhìn quanh tìm kiếm thân ảnh của Mục Ninh Yên nhưng lại chẳng phát hiện.
Nàng khẽ nhíu mày hỏi: “Tiểu nha đầu này lại đâu mất rồi.”“À.
Cái đó.
Hôm qua muội có tới phòng Ninh Yên, dương như tiểu nha đầu này có dấu hiệu đột phá nên phải bế quan.” Thanh Vân kể lại.“Cái gì? Mới đó lại đột phá nữa sao? Đúng là hết nói nổi cái thể chất của tiểu nha đầu này mà.”Thanh Trúc kinh ngạc sau đó lầm bầm nói.
Giọng điệu của nàng chứa đầy sự ghen tị nhưng lại chẳng phải ganh ghét gì.
Thanh Thúy và Thanh Thanh cũng che miệng cười khẽ, gật đầu đồng tình với nàng.Lúc này, canh vệ đứng hai bên đồng loạt kết ấn.
Trận pháp khởi động kèm theo tiếng dịch chuyển nặng nề của cánh cửa.“Đi thôi.”Chín người đồng loạt tiến vào, nương theo chỉ dẫn của viên tướng bắt đầu đi xem xét tình hình.“Đợi muội.”Đúng lúc này, từ phía sau đột nhiên vang lên âm thanh trong trẻo.
Bọn họ nhìn lại thì thấy Mục Ninh Yên đang thi triển bộ pháp đi tới, một mặt hưng phấn đỏ ứng hô hào.“Khí…khí tức này là cảnh giới Đoán Cốt?” Chu Bằng khó có thể tin mà lắp bắp.
Hắn nhớ lúc nói chuyện trên đường, Mục Ninh Yên bảo rằng chỉ vừa đột phá khoảng chừng một hai tháng mà thôi, vậy mà giờ đây có qua được bao nhiêu lại lần nữa đột phá rồi.Chẳng những vậy, theo những gì hắn cảm nhận, ba động phát ra từ Mục Ninh Yên mạnh mẽ nhưng không loạn, ngưng mà không tán giống hệt như đã củng cố cảnh giới rất lâu rồi.Thấy Mục Ninh Yên đi tới, Thanh Trúc chỉ nhẹ nhàng gõ đầu nàng một cái rồi cười mắng: “Tiểu nha đầu này đột phá cũng thật nhanh.
Cứ thế này chẳng mấy chốc các tỷ muội ở đây điều bị muội bỏ xa mất thôi.”Mục Ninh Yên vừa xoa đầu vừa thè lưỡi làm mặt quỷ không đáp, đôi mắt cong lại như một cái cầu vòng.
Nhìn thần thái đáng yêu của nàng như vậy, bốn vị sư tỷ lại càng lộ ra vẻ cưng chiều.Cứ như thế, một nhóm mười người tiếp tục đi vào bên trong ngục giam mà không ai để ý rằng hai viên dạ minh châu vốn dĩ màu xanh ngọc đang từ từ chuyển sang màu đỏ như máu, mơ hồ còn xuất hiện huyết khí tà dị.“A ha.
Ở đâu ra bảy vị mỹ nhân xinh đẹp như hoa thế này, nếu như để bản đại gia hưởng thụ thì có các nàng không ngậm được miệng mười ngày mười đêm.
Ha ha.”“Câm cái mõm chó của ngươi lại.
Các nàng phải ghép với lão tử mới phải.
Đúng không các tiểu mỹ nhân của ta.”“Trật tự đi.
Này.
Ngươi làm gì đó hả, mau mặc y phục vào.”Đám phạm nhân không ngừng li3m mép lộ ra vẻ mặt háo sắc khi nhìn thấy chúng nữ đệ tử đi vào.
Có kẻ còn vô liêm sỉ chẳng ngại cởi tất cả quần áo làm hành động như một tên bi3n thái.Mặc dù bị canh vệ trấn áp nhưng Chu Bằng vẫn cảm thấy chưa đủ.
Nếu không phải ngại làm xấu bộ mặt của Hoàng Dược Cốc thì hắn đã rủ theo Hứa Đạt và Thành Trung cho bọn chúng một trận.Mục Tử và Huyền Thanh nhìn thấy một màn này, gương mặt đỏ ửng vội vàng che mặt đi.Thế nhưng trái ngược với các nàng, chúng đệ tử của Hợp Hoan Tông lại bày ra bộ dạng tương đối bình thản.
Trên thực tế, ngay khi vừa nhìn thấy điệu bộ của bọn chúng, bọn họ đều đã chủ động đặt đám phạm nhân ở ngoài tầm mắt.Chỉ còn một đoạn nữa là đến cuối đường khiến tâm thần tất cả đều cảm giác căng cứng.
Bởi lẽ dù còn cách vài chục thước nhưng mùi máu tanh tưởi xộc vào mũi khiến bọn họ kém chút thì nôn mửa.Cũng giống như biểu hiện của Mạc Thiên Sinh, chứng kiến ngoại hình khác thường của những người này cùng với huyết khí tà dị ẩn hiện phát ra làm cho ai nấy đều thoáng ngẩn người.
Bọn họ cảm giác bản thân đang mất dần lý trí, lệ khí dâng trào kém chút nữa không thể áp chế được.“Thật quỷ dị.” Chu Bằng từ xa quan sát một trong những bệnh nhân rồi khẽ lẩm bẩm.Tới đây, hắn chợt quay đầu lại hỏi: “Thanh Trúc cô nương, cô có nhìn ra manh mối gì không?”Thanh Trúc nhìn