Thiên kiếp đợt đầu tiên giáng xuống luôn là tia yếu nhất, nhưng vụ va chạm với người ở trên chiếc đài cao giữa Đầm Sương Bạc khiến tạo trên một trận kình phong như một vụ nổ lớn, sương trắng bị tản mát ra xung quanh khiến y phục của chúng nhân khẽ tung bay.
Gióng và Tiểu Tuyết hai người đứng gần phạm vi độ kiếp nhất nên cũng là những người chịu ảnh hưởng lớn nhất của cơn kình phong này, Gióng vì thân ở trong Hắc Viên nên cơ thể và lục thức được bảo hộ một phần nhưng vẫn cảm thấy trong người có một trận nhộn nhạo.
Tiểu Tuyết thân thể vốn suy nhược, nàng không kịp phòng bị mà bị kình phong thổi bắn ra ngoài như một chiếc diều đứt dây, thất khiếu một lần nữa bị sức ép khổng lồ mà làm cho rỉ máu, nét mặt trắng bệch tâm trí nàng mơ hồ không còn kiểm soát được cơ thể nữa.
Giọng đạp chân vào hư không mượn lực kình phong mà bắn người về phía Tiểu Tuyết, kịp thời bế nàng trong tay. Đôi hắc thiết sĩ chế chắn trước người để chặn lại tác động tới hai người.
Sương trắng đã biến mất khiến mọi cảnh vật trong Đầm Sương Bạc lúc này trở nên hiện hữu trước mắt Gióng, giữa trung tâm Đầm trên đài cao là một thiếu nữ xinh đẹp thân bạch y tung bay trong gió.
Nữ tử ấy giơ một bàn tay của mình hướng thương khung, từng ngón tay trắng muốt thon dài vẫn còn vương những tia sét quấn quanh chằng chịt sau tia thiên kiếp đầu tiên này, nàng cũng đã phát hiện ra đầu Hắc Viên đang bế một nữ tử nhân loại đang lơ lừng trên không và cuộc chiến ngoài bờ.
Gióng chăm chú đánh giá thiếu nữ này, lòng khẽ tấm tắc vì thân thể yêu thú thật cường đại nhất là Giao Long, loại yêu thú mang trong mình một phần huyết mạch Long tộc này, lượt thiên kiếp vừa rồi tuy nói là lượt đầu tiên nhưng uy lực không nhỏ vậy mà nàng chỉ hời hợt độ qua một cách đơn giản như vậy.
- Nàng ta chính là Giao Vương sao??? Đúng là lực lượng rất cường đại.
- Hắc Viên này là ai vậy??? Sao ta lại không có ấn tượng gì với hắn?? Hầu tộc khi nào lại có xuất hiện một người mới sao??
Ngọc Giao thấy đôi mắt như hoả đỏ của đối phương dường như soi xét và đánh giá nàng, cơ thể dường như trần trụi trong đôi mắt kỳ lạ đó, cái cảm giác này khiến nàng có một chút không kịp thích ứng, thường ngày các yêu thú ở Đầm Sương Bạc này ít người nào có thể dùng ánh mắt như vậy nhìn về phía nàng.
Hơn nữa nàng lại không biết đầu Hắc Viên này hình thể kỳ dị với đôi diễm sí hừng hực này, nó lại đang bế một nữ tử nhân loại trong tay và vừa rồi dường như còn đang cố bảo vệ nữ tử đó trước kình phong của thiên kiếp, hành động này trong bối cảnh nhân loại và yêu thú người sống ta chết như hiện giờ có chút không hợp lý.
Chúng nhân cũng nhận ra sự biến đổi của không gian sau đợt thiên kiếp đầu tiên, thấy hai người Gióng và Ngọc Giao đang nhìn nhau thì tất cả không hẹn cũng đều dừng tay lại.
- Tiểu Thư...
- Tiểu Thư...
- Còn khỉ kia mau bỏ tiểu thư của chúng ta xuống...
- khốn khiếp mau giáo Tiểu thư cho chúng ta ra đây...
...
...
Chúng nhân Ngũ Tiên Giáo thấy trong lòng Hắc Viên là Tiểu Tuyết thân thể đã trở nên rất suy nhược, thì ai nấy đều nổi một trận xôn xao và từng thanh âm giận giữ vang lên..
- Hắc Viên các hạ, ngươi có thể giao lại tiểu thư cho chúng ta được không??
Trung lão đưa mắt nhìn mấy vị Đường chủ khác một lượt rồi mới chắp tay hướng Gióng cất lời khẩn cầu.
Bên phía yêu thú thì lại là một cảm giác thở phào một hơi ơt trong lòng, nhìn nữ tử vừa rồi cố xâm nhập vào bên trong này đã được ngăn chặn lại trước khi nàng ta kịp gây ảnh hưởng tới Giao Vương độ kiếp, phải biết rằng trong quá trình độ kiếp nếu có người khác xâm nhập vào phạm vi độ kiếp thì thiên kiếp bị tăng lên theo cấp số nhân ah.
- hahaaha Tốt, tiểu tử ngươi làm tốt lắm..
- Hầu Vương không ngờ ngươi đã có thu xếp người chuẩn bị sẵn sàng ứng phó rồi!!
- Ách... Ta đâu có làm kế hoạch trước gì?? ta cũng không hề biết nó là ai nha???
- Đây là chuyện gì??...
- Vậy hắn từ đâu chui ra??
Hầu Vương nhìn Hắc Viên lơ lửng trên không nghi hoặc không thôi, nghe mọi người nói vậy lão ngẩn tò te lắc đầu biện minh với chúng nhân, đầu Hắc Viên Hầu này hắn chưa từng gặp qua trước đây thì sao có thể thu xếp nó đánh chặn trước được???
Tam Vương thú nghe vậy cũng lòng mang nghi hoặc, tinh tế nghĩ lại cũng không hề thấy có ấn tượng gì với đầu hắc thú mới xuất hiện này, nó có mục đích gì thế??
- Huynh đệ, ngươi làm tốt lắm... Khẹc... khẹc... khẹc...
- hahahaha..Ta biết huynh đệ ngươi sẽ làm được mà!!
Bạch Mao lách người qua đám đông thấy Gióng thành công ngăn lại nữ tử nhân loại thì vui vẻ cười nói, Lang thiếu cũng xuất hiện phía sau Bạch Mao lúc này bên cạnh hắn còn có một nhân vật nữa nó chính là một nữ tử hắc y lạnh lùng.
- Tiểu Mao... Ngươi biết Hầu tử này sao???
- Lang nhi...
- Gia gia...
- Phụ thân...
Hầu Vương cùng Lang Vương thấy nhị thú nguyên vẹn xuất hiện thì có chút vui mừng gọi tên, nghe Tiểu Mộc Tử báo lại có xung đột phía bên ngoài vốn lo lắng không yên.
Nhị thú cũng tiến lại với tiền bối của mình mà hành lễ vui vẻ, Bạch Mao nói:
- Gia Gia... Hắn là Hắc Viên một bằng hữu của ta, đó là một con khỉ lưu lạc ah.
- Hầu tử lưu lạc sao??
- Đúng vậy ah, hắn trước đây bị nhân loại giam cầm hành hạ, không lâu trước đây mới thoát khỏi mà trở lại về với núi rừng.
Hầu Vương nghe vậy nhẹ gật đầu, việc hầu tử trong các sâm lâm bị nhân loại bắt về làm đồ tiêu khiển thì không phải là chuyện hiếm có, nếu không muốn nói là có rất nhiều người từ phàm nhân cho tới tu sĩ đều có hứng thú với việc này.
Gióng lơ lửng trên không trung thấy chúng nhân chú mục vào mình mới rời tầm mắt khỏi thiếu nữ đang độ kiếp trên đài cao, quay lại nhìn chúng nhân lớn giọng nói:
- Các ngươi nếu còn muốn ra tay ta, ta sẽ lấy mạng của nàng ta..
- Đừng cố mà thách thức ta..
Thanh âm vang vọng khắp chiến trường khiến giáo chúng Ngũ Tiên Giáo băn khoăn nhìn nhau, chúng nhân hướng mắt nhìn về tứ Đường chủ của mình mà đợi chỉ thị để hành sự.
Trung lão đầu nhìn thấy thảm trạng của Tiểu Tuyết thì trong lòng nặng trĩu, Độc Châu đúng là quan trọng nhưng Tiểu Tuyết cũng có tầm quan trọng không hề kém. nàng chính là nhi nữ của Giáo Chủ và cũng là thân nhân duy nhất, nếu nàng có chuyện gì thì khó mà không làm cho Giáo chủ nổi bão, lão toàn mở miệng thì đã bị người khác nhảy vào trong họng.
- Ngươi nghĩ có thể lấy sinh tử của một nữ nhân bình thường ra mà đe doạ chúng ta?? muốn chúng ta dừng tay lại sao??.
Tạ Minh Tâm chắp tay
sau lưng ngẩng đầu cười nhạt nói, đôi tay hắn hắc khí lởn vởn kỳ dị. Chúng nhân kinh ngạc không hiểu vì sao hắn lại nói vậy, nhưng không một ai phản pháo lại chỉ chăm chú theo dõi phía trên.
- Nữ tử chỉ là nữ nhân bình thường thôi sao?? Từ khi nào nhi nữ duy nhất của Giáo Chủ Ngũ Tiên Giáo lại trở nên không hề quan trọng như vậy??
- Đừng có nghĩ tới chuyện loè ta, hắc...hắc...hắc... Huấn Minh đang trong quan khẩu đột phá, nếu biết được nhi nữ vì hắn mà mất mạng thì không biết sẽ như thế nào???
- Không có Huấn Minh để xem các ngươi sẽ đối phó với người của Tru Hoang Tông ra sao??
- Hắc... hắc...
Gióng cười dài nhìn chúng nhân sát khí trên người tản phát như thể đã sẵn sàng để lập tức ra tay chỉ chờ sự lựa chọn của bọn chúng.
Minh Tâm nhìn Hắc Viên này không nắm bắt được chút gì biểu hiện cảm xúc trên mặt, nhưng đối phương lại biết quá nhiều về bọn chúng, hắn đành phải buông tay:
- Thôi được, xem như lần này chúng ta tới đây tay không mà về, mau giao lại Tiểu thư cho chúng ta..
- Không được. Khi nào Giao Vương thành công độ kiếp thì ta sẽ giao lại Tiểu Tuyết cho các ngươi.
- Ngươi...
- Mau lùi lại phía sau thành thật một chút cho ta, nếu có bất kỳ một ai phản kháng hay làm gì khác thì đừng trách ta không khách khí.
Minh Tâm ra lệnh cho giáo chúng lùi trở lại phía sau theo điều Gióng yêu cầu...:
- hừ... Được... Nếu Tiểu thư có chuyện gì thì dù lật ngược cả Đầm Sương Bạc này ta cũng giết hết các ngươi... Tất cả lùi lại..
- Yên tâm, ta nói lời thì sẽ giữ lời, nếu các ngươi không làm điều gì khác thì xong việc ta sẽ trao trả Tiểu Tuyết cho các ngươi.
Gióng nhìn chúng nhân Ngũ Tiên theo lệnh lùi lại phía xa thì gật đầu nói
Hơi suy ngâm nói với mấy đầu thú Vương:
- Các vị Vương giả, Giao Vương đang trong lúc độ khiếp khẩn yếu, việc đám nhân loại này tạm thời dừng lại ở đây được chứ?? Sinh mạng bọn chúng để sau rồi hãy tính, đừng ép quá khiến chúng làm liều.
Hầu Vương nhìn người Ngũ Tiên Giáo mà ngẫm nghĩ thiệt hơn, thấy Ngọc Giao đứng trong đầm dần bị Sương trắng bao phủ trở lại liền hướng Gióng đáp ứng:
- Được, Điều ngươi nói không sai, việc quan trọng lúc này vẫn là việc độ kiếp của Giao Vương... người đầu theo dõi chặt chẽ người Ngũ Tiên Giáo cho ta...
- rõ....
Chúng yêu thú nhận mệnh tiến về phía gần người Ngũ Tiên Giáo đang khoanh chânh đả toạ mà chú mục cẩn thận đối với mọi hành động của đối phương.
Gióng hạ xuống đưa Tiểu Tuyết cho Hắc Y nữ tử đang đứng bên cạnh Lặng thiếu, nhờ nàng ta trông chừng Tiểu Tuyết một chút.
- huynh đệ... Làm tốt lắm..
- ta cũng không có làm gì nhiều đâu, chỉ là cô ta bị áp lực của thiên kiếp chấn bất tỉnh mà thôi!! Cô nương trông giữ cô ta cẩn thận.
Lang thiếu vỗ vai gióng cười vui vẻ, Gióng lắc đầu kỳ thực vừa rồi cũng không có làm gì cả, dặn dò Hắc Y nữ tử để ý Tiểu Tuyết một chút rồi hướng tứ Vương thú:
- Hắc Viên gặp qua các vị Thú Vương.
- không cần khách khí, chúng ta còn cần phải cảm tạ ngươi, nếu ngươi không kịp thời ngăn lại thì mọi chuyện đã có thể phát sinh dị biến rồi!
- Đúng vậy, ngươi đã làm tốt lắm... hai người Bạch Mao tới đây an toàn hẳn cũng là do một tay ngươi, không tệ đâu.
- Bản thể của ngươi thật kỳ lạ khiến ta có chút không nhận ra ah,
Tứ đầu Thú Vương hài lòng nhìn Gióng, nhưng nhìn bộ dáng Hắc Viên này có chút gì đó nghi hoặc, vì trong thần thức có cái gì đó ngăn lại mà khiến chúng không thể tra xét Hắc Viên được.
- Hắc Viên chỉ làm điều mình có thể làm thôi!! Các vị đại nhân không rõ thiên kiếp này lúc nào mới kết thúc???
Gióng nhìn về phía trong Đầm Sương Bạc lúc này sương trắng từ dưới mặt hồ bắt đầu bốc lên phủ kín không gian, phía trên thiên khung vẫn cuồn cuộn hắc vân ánh chớp nhập nhằng uy năng tích tụ càng trở nên cường đại hơn.
- Mới rồi là đợt đầu còn ba đợt nữa phía sau, uy năng quá mỗi đợt lại tăng lên gấp nhiều lần, càng về cuối càng nguy hiểm nhất là khi có kèm theo tâm ma.
Hầu Vương nhìn thân ảnh Ngọc Giao trong sương trắng suy nghĩ lẩm bẩm nói, thiên kiếp hắn đã từng độ quá nên cũng có chút ấn tượng chưa quên, khi trước hắn chút nữa cũng chính vì tâm ma mà chút nữa hồn phi phách tán.
Gióng nghi hoặc:
- Tâm ma sao??
- Đúng vậy tứ thiên kiếp giáng xuống còn kèm theo tâm ma ảo giác, trải qua ba đợt thiên kiếp lúc này tinh khí thần đã mệt mỏi nên tâm ma ở kiếp cuối cùng khiến nhiều người vì vậy ngã xuống.
Bạch Nha gật đầu nói, nhìn thiên khung cuồn cuộn cảm nhận uy lực lôi đình đang tích tụ khiến hắn có chút lo ngại, uy lực này quá mạnh nếu về cuối có thêm tâm ma sợ rằng Giao Vương sẽ phải ăn thiệt thòi.
Gióng nghe vậy trong lòng cũng chút tò mò về thiên kiếp này, muốn chứng kiến xem uy lực sẽ như nào?? Dù sao sau này cũng sẽ phải độ qua một lần, bây giờ có dịp được chứng kiến người khác độ kiếp thì đúng là may mắn, bởi có thể từ đó học hỏi một chút mà làm ra chuẩn bị về sau.
Bẩy người đứng bên bờ Đầm Sương Bạc chăm chú nhìn cảnh tượng thiên kiếp tiếp tục diễn ra, tâm trạng có một sự phức tạp, lo lắng cho sự an nguy của Ngọc Giao, trông đợi vào uy lực của đợt thiên kiếp sắp tới... Chúng nhân phía sau cũng không khỏi tò mò ngước mắt lại theo dõi.
Ngọc Giao chắp tay sau lưng ngước mắt nhìn thiên khung đang vần vũ, mái tóc nàng tung bay nhè nhè để lộ hai chiếc sừng nho nhỏ trên vầng trán, bờ môi khẽ mấp máy:
- Tới đi.... Cho ta xem ngươi có thể làm gì được ta???