Duy chỉ có Thiên Thanh vẫn chưa hài lòng với mọi chuyện.
Ngay khi anh vừa điều tra được vài vấn đề liên quan đến Hải Phong, thì nó đã đến thừa nhận mọi tội trạng, vẻ mặt như bị ai ép buộc đến chứ không hề xuất phát từ trái tim của mình.
Vốn dĩ anh muốn tận tay bắt nó cơ.
Như vậy mới có cảm giác thành tựu.Thiên Thanh không thể không sợ thằng nhóc Hải Phong.
Người nào lại ra tay độc ác như vậy với người đã sinh và nuôi dưỡng mình nên người.
Không biết thằng nhóc lúc thiêu chết họ đã nghĩ gì trong đầu.
Đúng là một người đáng sợ.
Anh muốn gặp Trúc Chi hỏi vài điều khiến anh tò mò, mà Nhất Uy lại bảo cô không thể xuất hiện vì đã bị thương.
Nhìn thấy khuôn mặt Nhất Uy rất nghiêm trọng, anh cũng không dám hỏi han nhiều thêm.Trúc Chi chưa tỉnh lại, thân thể cô vẫn đau đớn.
Cô bị hai luồng khí bên trong cơ thể đang tự tiêu diệt lẫn nhau.
Thần khí và quỷ khí không thể tồn tại song song, vì vậy chúng bắt đầu tự chiếm thế thượng phong.
Cô quằn quại đau đớn mấy ngày liền, vẫn không thuyên giảm một chút nào.
Nhất Uy và Vô Ảnh đã bất lực nhìn cảnh tượng cô đang tự chóng chọi với chính nổi đau của mình.Vô Ảnh không biết cách giúp Trúc Chi ché ngự hai luồng khí này, mà chờ Huyết Yêu cũng chẳng phải cách hay, anh càng không thể đứng nhìn Trúc Chi chịu đau đớn.
Vì vậy, anh bỏ đi tìm sự giúp đỡ khác trong khi chờ Huyết Yêu.
Hôm qua, anh chẳng thể tìm ra cách, cũng không quen biết ai ngoài Ngư Lâm, nên đã đi gặp anh ta một chút.
Bởi vì thần kiếm Kim Quy, người mà anh nghĩ có kiến thức sâu rộng ngang ngửa Huyết Yêu, đã biến mất dạng sau trận chiến.
Nhất Uy đồ rằng Kim Quy kiếm bị thương khá nặng và đang khôi phục sức mạnh bên trong thanh kiếm.Ngư Lâm xuất hiện càng khiến Vô Ảnh và Nhất Uy lo lắng hơn cả.
Điều mà Ngư Lâm nói đến nghe có vẻ khó thực hiện.
Nhất Uy nhớ rất rõ những điều bác bảo vệ đã nói hôm trước:“Phải triệt hạ một trong hai luồng khí mới bảo vệ tính mạng của Trúc Chi.
Hoặc quỷ khí sẽ bị tiêu diệt, hoặc là từ bỏ thần khí.
Nhưng từ bỏ một trong hai không hề dễ làm.
Quỷ khí không thể bỏ đi, bởi vì con bé sở hữu trái tim tiểu ma vương.
Mà mất đi trái tim ấy, coi như chết.
Mà dứt bỏ thần khí cũng không được.
Bởi vì bác biết con bé đã nuốt viên minh ngọc, thần lực cuồng cuộng khó mà kiểm soát.”Vô Ảnh nói theo kiểu đã vô phương cứu chữa:“Cách đó cũng không xong mà.
Dù triệt đi luồng khí nào, tính mạng của con bé vẫn khó đảm bảo an toàn.
Mà bỏ mặc hai luồng khí đấu đá lẫn nhau cũng không được.”Ngư Lâm bối rối, im lặng không trả lời.
Thật khó mà đoán được cách Huyết Yêu đang làm là gì.
Ngư Lâm không biết rút cuộc Huyết Yêu sẽ dùng cách gì cứu Trúc Chi nữa.
Ai biết trong đầu hắn suy tính những gì đâu chứ.Huyết Yêu đoán trước ngày này sẽ đến, nhưng không ngờ nó lại đến sớm và đến trong thời khắc hắn không ngờ đến.
Dù vậy, hắn đã phòng ngừa trước.
Cũng may trong lần gặp Quỷ vương cùng với Trúc Chi, hắn đã kịp xin một thứ từ gã.
Thứ này giúp ích rất nhiều.
Chỉ còn một thứ khác mà hắn cần có được, thứ này khó lấy hơn, trừ phi hắn phải xuống thủy cung một chuyến.Huyết Yêu mất hai ngày mới tìm ra viên ngọc trai giúp hắn thở được dưới biển sâu và mất một ngày nữa mới xuống thủy cung an toàn.Huyết Yêu đi theo thuộc hạ của Thủy vương vào bên trong.
Hắn đang đứng trong một cung điện lồng lẫy, được bao bọc bởi những tấm thủy tinh trong suốt, chùn đèn trên cao trông rất hiện đại.
Hắn khá khen cho Thủy vương khi ngài thật sự có đầu óc tiến bộ.Người ngồi trên ngai vàng hình san hô màu xanh dương chói mắt là một ông già có râu dài đến ngực, vầng trán cao, đeo mắt kiếng dày cui, trên bàn có cuốn sách dày cộm đang mở (có vẻ vừa đọc sách).
Lão cầm mũi tên màu bạc trong tay lên săm soi.
Vừa rồi, thuộc hạ vào báo có người muốn gặp lão, người này đưa mũi tên màu bạc và nói:“Chỉ cần thấy mũi tên này, Thủy vương nhất định muốn gặp ta.”Thủy vương tựa lưng vào ngai vàng, tựa hồ đang nhớ lại vài chuyện xưa cũ.
Lão chính là Thủy Tề, thủy vương dưới long cung, cũng chính là cha của Thủy Hà công chúa.
Lão biết mũi tên màu bạc là chính là mũi tên Thượng Nguyệt, vũ khí mà Thủy Hà yêu thích nhất.
Người mang mũi tên này đến đây là ai, mà lại có gan đụng chạm đến nỗi đau của lão.
Đã từ lâu Thủy Hà trở thành nỗi đau lớn nhất của lão và lão cũng không hề muốn người nào nói tới.
Tất cả lũ thần tiên đến đây đều tự biết mà tránh nhắc đến trước mặt lão.Thủy vương liếc trộm Huyết Yêu vài lần.
Lão có hơi bất ngờ khi nhìn thấy hắn.
Có vẻ như lão luôn mặc định nơi này không bao giờ là nơi thần giữ của Huyết Yêu bước vào.Huyết Yêu vào đến nơi đã chấp tay, chờ đợi Thủy vương lên tiếng trước.
Nhưng lão vẫn còn đăm đăm nhìn hắn một hồi, vẫn chưa lên tiếng.
Rút cuộc hắn không chờ thêm được nữa mới cung kính nói:“Thủy vương, Huyết Yêu có một thỉnh cầu quá quắt.”“Vậy thì đừng thỉnh cầu.”, Thủy vương bỏ mũi tên lên bàn, lạnh nhạt nói, “Từ ngày Thủy Hà chết đi, bổn vương đã không còn muốn bận tâm đến chuyện của Thiên giới.
Ngươi còn trông mong thứ gì ở một lão già như bổn vương?”Huyết Yêu ngẩng đầu, nhìn thẳng vào đôi mắt của Thủy vương.
Hắn thẳng thừng hỏi:“Ngài không muốn biết từ đâu ta lại có mũi tên của Thượng Nguyệt ư?”Huyết Yêu phát hiện ra ngay sự biến đổi trên nét mặt của Thủy vương.
Lão có vẻ hoảng hốt, nhưng chỉ trong vài giây ngắn ngủi.
Lão đã khôi phục vẻ mặt điềm tĩnh của mình, bắt đầu lạnh lùng:“Thượng Nguyệt đã bị lấy trộm.”“Nhưng người kéo được mũi tên này chỉ có Thủy Hà.”Thủy vương đứng dậy, trông hơi dữ tợn.
Lão bắt đầu tiến lại gần Huyết Yêu.
Hắn nhận thấy lão đang kiềm chế cơn tức giận của mình.
Dù vậy hắn vẫn nghe được trong giọng lão một chút căm tức:“Thủy Hà đã chết, đừng quên điều đó.
Ngươi cũng đừng thách thức mức độ kiên nhẫn của bổn vương đối với ngươi.
Bổn vương nể tình ngươi trước đây cùng con gái ta có chút giao hữu, nên mới cho ngươi chút mặt mũi rồi.”Huyết Yêu bình thản nói:“Chuyện này liên quan đến đứa con của Thủy Hà công chúa.”Thủy vương giấu đi sự bối rối trong mắt mình.
Hữu Lực trước đây là bạn thân thiết của Huyết Yêu.
Lẽ nào hắn biết giữa Hữu Lực và Thủy Hà đã có gì đó với nhau và hắn đang giữ đứa bé đó cho đến giờ ư? Lão quay đi chổ khác, lắc đầu nói:“Không thể nào.
Hữu Lực sẽ không làm điều bậy bạ trước khi lấy được Thủy Hà.
Thằng nhóc ấy rất đáng tin cậy.
Ta chưa bao giờ nghi ngờ tâm ý của nó với con bé.
Càng huống hồ, Thủy Hà dứt khoát muốn hủy hôn với thằng bé.
Ta không tin giữa chúng tồn tại một đứa bé.”“Không phải đứa con của Thủy Hà và Hữu Lực.
Nếu ngài không tin, có thể trực tiếp đi xác nhận.
Người mang dòng máu của Thủy Hà, người sở