Nguyên Sâm biến mất cùng với đồng xu bị nguyền rủa.
Lão đang đứng bên trong căn phòng tối thui, thứ ánh sáng suy nhất chiếu sáng cả căn phòng là một vật trông giống như một lọ thủy tinh và nó đang phát ra lửa.
Lão thả đồng xu vào cái bình bé tí phát ra lửa ấy, rồi lão nhích ra xa cái ly thủy tinh kia.Nguyên Sâm cắn mấy đầu ngón tay, đôi mắt nhìn vào ngọn lửa màu đỏ đang từ từ chuyển sang màu vàng khè.
Lão mỉm cười khoái chí, rõ ràng là sự chờ đợi từ nảy đến giờ của lão đã có kết quả khả quan.
Kia kìa, một luồng ánh sáng lạ màu xanh đậm từ đồng xu bay thẳng vào óng tay áo của lão.Ly thủy tinh lửa vỡ tan tành, đồng xu bay thẳng vào lòng bàn tay của Nguyên Sâm và lão bóp nó đến mức khiến nó méo hẳn đi.
Lão lập tức ném thứ đồ đã trở nên vô dụng kia đi.
Bởi vì một phần thần khí của Thần Tài giờ đã thuộc về lão.
Lão vỗ nhè nhẹ cái óng tay áo rồi rời khỏi căn phòng đã chìm vào bóng tối kia.Nguyên Sâm đã có được một phần thần khí của Thần tài bằng cách đó.
Đó cũng là nguyên nhân khiến Trúc Chi mất đi ý thức và rơi thẳng xuống đất.
Lại thêm một lần thanh kiếm bị mất đi một phần sức mạnh, giống như lúc cô đang ở trên Thiên giới, giống như lần phong ấn của Bạch Kê tinh bị phá giải, đều ảnh hưởng đến Trúc Chi, đều khiến cô ngất xỉu và mất đi vài phần sức mạnh.Trúc Chi cựa quậy thân mình trên giường, đầu bắt đầu rát bỏng.
Cô thấy mình đang cầm Hắc Ma dính đầy máu, bên cạnh là xác chết của Huyết Yêu.
Chân của cô dẫm lên đầu của hắn, đôi mắt cô lạnh lùng nhìn tứ phía, lại có vài phần thách thức ai dám lại gần.Trúc Chi nghe thấy Nguyệt Trinh gào lên:“Chủ nhân, thuộc hạ đã từng nói sợi tơ hồng nghiệt duyên ấy là điềm báo chẳng lành.
Rằng một trong hai người sẽ phải giết chết người còn lại.
Ngài nhìn xem, ngài đã giết chết người mà ngài yêu nhất.”Trúc Chi lạnh lùng đâm thêm một nhát vào trái tim Huyết Yêu – người đang nằm bên dưới.
Đôi mắt hắn đã trống rỗng và vô hồn, nhưng hình như điều đó chẳng làm Trúc Chi cảm thấy bận tâm, chỉ biết cô muốn đâm hắn thêm một nhát, điều đó khiến cô hưng phấn hơn tất cả.Nguyệt Trinh gào khóc, chạy đến ôm lấy Huyết Yêu.
Ả giật mạnh Huyết Yêu ra khỏi bàn chân của Trúc Chi.
Và ả nhìn cô bằng ánh mắt chán ghét, như cô vừa giết chết người mà ả yêu.
Ả quát vào mặt cô:“Chủ nhân sẽ phải hối hận.
Sau này khi chủ nhân nhớ ra những gì mình đã làm với anh ấy, chủ nhân sẽ...”Nhưng Trúc Chi nào chờ đợi Nguyệt Trinh nói hết, cô đã lạnh lùng đâm vào trái tim của ả khiến ả gục xuống, chết bên cạnh Huyết Yêu.
Bàn tay của ả vẫn còn nắm lấy bàn tay của Huyết Yêu cho đến khi nó không còn chút sức lực nào nữa.Trúc Chi giật mình tỉnh lại trong một căn phòng xa lạ, hình như là một căn phòng cao cấp, không giống với bất cứ căn phòng nào mà cô từng bước vào.
Cô sờ lên trên vầng trán nóng hổi của mình, hơi thở dường như đã bớt yếu đi ít nhiều.
Giấc mộng kinh hoàng ban nảy vẫn còn ám ảnh cô.Trúc Chi không chắc đó là điềm báo hay không, nhưng cô khá tin tưởng vào những gì mình nhìn thấy.
Cô đã nhẫn tâm giết chết Huyết Yêu, giết chết luôn Nguyệt Trinh khi bản thân mất kiểm soát.
Từ những gì cô nhìn thấy, cô đã mất kiểm soát, không nhớ được cũng không nhận ra việc mình đang giết Huyết Yêu – người mà cô yêu quý nhất.Nguyệt Trinh đã nhắc đến sợi tơ hồng nghiệt duyên, và nó chính là nguyên nhân khiến cô động thủ với Huyết Yêu.
Có phải sẽ không có cách nào thay đổi số phận giữa cô và Huyết Yêu hay không? Có phải nhất định một trong hai phải giết chết người còn lại hay không? Có phải những gì Thiên tử nói, rằng ông có cách giúp hai người đều là những lời an ủi có cánh đến cô mà thôi hay không.Trúc Chi hoảng sợ lắm.
Cô sợ thật sự sẽ có ngày cô mất đi nhân tính và giết chết Huyết Yêu.
Nhất là khi sức mạnh của thanh kiếm (bằng cách nào đó) ảnh hưởng trực tiếp đến cô.
Nếu Nguyên Sâm biết điều gì đó mà Huyết Yêu không biết thì sao, nếu như lão cố tình cướp mất sức mạnh lẫn linh hồn của cô thì sao, nếu như lão biết cách biến cô thành một cổ mấy giết người thì sao, thì giấc mộng tàn khốc ban nảy có phải sẽ trở thành sự thật hay không?Trúc Chi co ro ôm lấy đôi chân của mình, cố không phát ra tiếng nấc nghẹn.
Bây giờ cô mới kịp để ý xung quanh, khi cô đang nằm trên một chiếc giường xa lạ, một căn phòng xa lạ.
Điều cuối cùng cô nhớ chính là cô và đứa bé mang thần khí đang rơi khỏi khoảng không, khi cô mất sức mạnh, khi cô đang dịch chuyển về nhà.Trúc Chi tạm thời gạt giấc mộng kia sang một bên, cô giờ đây đang lo lắng cho đứa bé kia hơn.
Cô đâu thể nào ngờ đến chuyện mình mất đi sức mạnh bất chợt như vậy đâu.
Cô bước khỏi giường, đôi chân vẫn còn tê vì mất sức.
Cô cố nhích khỏi phòng ngủ kia.
Cô rất cẩn thận quan sát xung quanh, trừ trường hợp đây là nơi Nguyên Lực giam giữ cô, cô đồ rằng y đã phát hiện ra cô và đứa bé, y đã đến bắt lấy cô.Trúc Chi mò vào trong túi quần, chiếc điện thoại vẫn còn nằm yên vị trí.
Kẻ bắt cóc cô không biết rằng chuyện để lại điện thoại bên trong túi cô rất nguy hiểm hay sao.
Bộ y không sợ cô sẽ gọi điện cho đồng bọn, hay ít ra cô sẽ dịch chuyển và thoát khỏi đây như lần trước sao.Trúc Chi đoán cái tên bắt lấy cô biết cô chắc chắn không rời khỏi nơi này khi đứa bé mang thần khí còn ở trong tay y.
Vì thế mà cô chỉ tỉnh dậy một mình, còn đứa trẻ biến mất tâm.
Không chừng y đã giết thằng bé trong khi cô thiếp đi rồi.Trúc Chi hoang mang, lòng rối như tơ vò, cứ thế bước ra khỏi phòng.
Nhưng đập vào mắt cô là một vũng máu và người đang quay tấm lưng trước mặt kia chẳng phải Nguyên Lực trong trí tưởng tượng của cô.
Cái bóng lưng quen thuộc ấy của Huyết Yêu, người đang ngồi chữa trị cho một người khác mà cô không thấy mặt.Thì ra người cứu mạng cô và đem cô về đây chính là Huyết Yêu.
Không biết Trúc Chi nên mang cảm xúc cảm động hay tò mò đây nữa.
Lần nguy hiểm nào người cứu cô vẫn luôn là Huyết Yêu.
Bằng cách thần kỳ nào đấy mà hắn luôn luôn xuất hiện vào những lúc cô cần sự giúp đỡ nhất, vào những lúc cái chết bủa vây lấy cô.Lần trước khi cô gieo mình xuống từ tầng thượng của bệnh viện cũng vậy.
Hắn đã xuất hiện bên dưới nơi cô rơi xuống, nhìn cô bằng ánh mắt thích thú và cứu cô sống lại trong thân xác Ngân Chi.
Điều mà cô luôn luôn thắc mắc là: Tại sao hắn lại biết được nơi đó mà đến và chuyện hắn biết cô là người mang linh lực cao chẳng thuyết phục tẹo nào, khi mà cô chết rồi thì hắn mới biết về nó.
Cứ như hắn đã theo dõi cô từ lâu, biết rằng cô sẽ tự tử và xuất hiện đúng lúc đó vậy.
Cứ