Người đứng trước mặt Huyết Yêu chính là Thủy Hà công chúa, khuôn mặt có thể vẫn còn nét đượm buồn, nhưng còn giữ vẻ đẹp kiêu sa, có phần mặn mà hơn lúc trước.
Người phụ nữ này dù sao cũng đã trở thành một người bà, có đứa cháu là Trúc Chi – tiểu ma vương, nhưng nhan sắc của nàng vẫn chỉ như cô gái tuổi đôi mươi.Thủy Hà đã lãnh trọn nhát kiếm từ Y Nguyên, nhưng vẫn chưa chết.
Tất cả mọi người đều nghĩ Thủy Hà đã chết.
Hữu Lực khi ấy chưa kịp nhìn rõ sự việc đã tan biến mất, bởi vì anh nghe những lời sau cuối của Thủy Hà mà thương tâm quá độ rồi chết đi.Duy chỉ có Huyết Yêu mới nhìn ra một chút hơi tàn của Thủy Hà, mới biết nàng ấy vẫn còn có thể được cứu sống, nếu biết cách.
Có lẽ Quỷ vương đã kịp rút lại sức mạnh khi nhìn thấy bản thân đang giết chết công chúa, nên thay vì đâm vào trái tim của Thủy Hà như gã tưởng, thanh kiếm đã đâm lệch đi một đường.Đầu tiên, Huyết Yêu vì muốn che mắt thiên hạ, nên đã nhanh chóng đưa Thủy Hà rời đi trước, biến ra một xác chết của Thủy Hà coi như báo cáo lên trên.
Sau đó, hắn thuyết phục Thiên tử giữ lại mạng sống cho Quỷ vương Y Nguyên và giam giữ hắn vào ngục tối sâu nhất trên Thiên lao.
Đồng thời hắn truyền ra tin tức Quỷ vương Y Nguyên vì quá hổ thẹn với hành vi độc ác của mình, nên đã tự kết liễu đời mình.Thiên tử khi nghe những lười điên rồ của Huyết Yêu thì có hơi can ngăn:“Con không thấy để Y Nguyên còn sống là mối họa lớn của Tam giới hay sao? Lại còn giam hắn trên Thiên lao nữa.
Nếu có một ngày hắn trốn ra ngoài, người đầu tiên hắn lấy mạng không phải người cha già này của con hay sao?”Huyết Yêu cười cợt nói:“Thiên tử đâu có già.”Huyết Yêu nhìn thấy môi của vị thiên đế kia mấp mấy, như đang che giấu một nụ cười thỏa mãn, hắn lắc đầu ngao ngán.
Hắn lại tiếp tục thuyết phục Thiên tử:“Thần đã nắm được nhược điểm chí mạng của Y Nguyên.
Hắn sẽ không phản bội chúng ta, hay ít ra hắn sẽ không phản bội tình cảm của mình dành cho Thủy Hà.
Huống hồ, chính tay hắn đã giết chết người mà hắn yêu nhất, thần nghĩ để hắn sống với sự dằn vặt ấy đau khổ hơn so với việc cho hắn vào cõi Vô định.”Thiên tử cuối cùng bị Huyết Yêu thuyết phục triệt để.
Đã vậy ông còn đồng ý cùng hắn giữ bí mật này, chỉ cho vài lính canh canh chừng bên ngoài (dù họ cũng chẳng biết họ đang canh chừng Quỷ vương, chỉ biết thứ bên trong vô cùng nguy hiểm và cấm những thần tiên khác bén mảng tới gần).Huyết Yêu giữ mạng sống cho Thủy Hà đủ lâu để hắn lo toan mọi chuyện.
Sau đó tạo một kết giới cực kỳ mạnh, cứu sống công chúa, che giấu công chúa bên trong kết giới này.
Duy chỉ có hắn mới có thể ra vào kết giới.
Công chúa nếu muốn liên lạc với hắn thì phải chủ động rung một cái chuông đồng đã được đặt sẵn bên trong kết giới.Thủy Hà sống lại, trong hơi tàn chỉ thầm gọi tên Hữu Lực.
Huyết Yêu khi ấy đau lòng vô cùng.
Hữu Lực đã chết rồi còn đâu.
Hắn chẳng biết phải nói tin tức Hữu Lực đã chết như thế nào mới khiến nàng không quá thương tâm.
Bởi vì hắn chứng kiến tình yêu của hai người, chứng kiến họ dành tình cảm quá sâu đậm cho nhau, đến mức người này không thể sống thiếu người kia.Phải mất ba tháng sau, Thủy Hà mới tỉnh lại hẳn.
Ngay khi vừa mở mắt, nàng đã nhìn thấy Huyết Yêu đầu tiên.
Nàng cố tìm hình ảnh Hữu Lực ở xung quanh, cố gào thét tên của Hữu Lực, nhưng vẫn không thấy bóng dáng chàng đâu.
Nàng đã túm lấy cổ áo của hắn và nói:“Hữu Lực đâu rồi?”Huyết Yêu tránh né ánh mắt của Thủy Hà, tránh né câu hỏi của công chúa.
Nhưng có thể Thủy Hà cảm nhận được điều gì đó bất ổn.
Có thể nàng đã hôn mê quá lâu, nên nàng mới không nhìn thấy cái chết của chàng.Thủy Hà nhận ra hung tin qua ánh mắt đau thương của Huyết Yêu: Hữu Lực đã chết, mà không cần hắn phải mở miệng nói cho mình biết.
Nàng ôm lấy trái tim đầy thương tổn của mình, khóc tức tưởi.
Nàng đã cố dùng tính mạng này cứu sống chàng khỏi nhát kiếm của Quỷ vương, nhưng chàng vẫn chết, vẫn bị tên độc ác đó giết chết.
Thật đáng hận.
Nàng không muốn tiếp tục sống nữa, nàng đã dùng bản thân cứu sống chàng, nhưng vẫn không cứu được số phận của chàng.Thủy Hà dự định sẽ tự kết liễu bản thân mình, nhưng Huyết Yêu nhanh hơn.
Hắn chụp được cánh tay yếu ớt của công chúa, đôi mắt cương quyết không cho phép nàng chết dễ dàng như thế, hắn đã lao tâm khổ sở như thế nào mới cứu được nàng sống lại chứ.Thủy Hà vùng vằng muốn thoát khỏi sự kiềm cặp của Huyết Yêu.
Nàng dùng giọng của bề trên ra lệnh cho hắn:“Thả ta ra, Huyết Yêu.
Ta không muốn sống nữa.
Nếu ta còn sống, ta nhất định đi tìm Y Nguyên trả thù cho chàng.”Huyết Yêu dĩ nhiên không buông Thủy Hà ra.
Hắn nói:“Hữu Lực thương tâm quá độ nên mới tan biến thành tro bụi, không liên quan gì đến Y Nguyên.
Tên Quỷ vương kia vì lỡ tay giết chết công chúa, nên đã tự đầu thú rồi.
Hắn đang chịu hình phạt cao nhất Thiên lao.”“Đáng đời hắn.
Nếu không phải vì hắn, một công chúa như ta sao lại ra nông nổi này chứ?”Huyết Yêu không tỏ thái độ khi thấy Thủy Hà nguyền rủa Y Nguyên, hắn cảm thấy nàng chẳng hề sai trong chuyện này.
Mọi tội lỗi đương nhiên đều do Y Nguyên mà ra.
Nhưng hắn vẫn một mực giải thích giúp Y Nguyên:“Y Nguyên yêu công chúa, đây là điều không thể chối cải.
Chính vì lỡ tay giết chết công chúa, nên y đã quy hàng, không thiết tha với cuộc sống của quỷ nữa.
Sợi nghiệt duyên giữa công chúa và Y Nguyên nhờ vậy mà đứt đoạn.
Y Nguyên đã đâm một nhát kết liễu công chúa, giống như lời nguyền sợi tơ hồng nghiệt duyên đem lại, thưa công chúa.
Đồng nghĩa với việc sợi nghiệt duyên đã đứt, giữa công chúa và Y Nguyên cũng chẳng còn sợi tơ hồng oan trái đó liên kết nữa.”Thủy Hà kinh ngạc hỏi lại:“Ý ngươi là ông Tơ bà Nguyệt se duyên cho ta và cái gã độc ác đó ư? Hắn mới là duyên phận của ta? Ta căm ghét hắn.
Ta không yêu hắn thì làm sao...”Huyết Yêu buông tay Thủy Hà ra, hắn nói:“Có lẽ tình cảm từ một phía của Y Nguyên cũng đủ tạo ra một mối liên kết khó gỡ mà ông Tơ bà Nguyệt cũng không thể can thiệp.
Hắn là Quỷ vương, mang trong mình một huyết thống tàn bạo, lại đem lòng yêu thương một người thuần khiết như công chúa.
Điều đó khiến sợi tơ hồng trở thành sợi nghiệt duyên.
Nó khiến cả hai rơi vào vòng xoáy chết chóc khó mà dứt ra được, trừ phi một người giết chết người còn lại.”“Lần đầu ta nghe về sợi nghiệt duyên, mà ta lại là nhân vật chính bên trong.
Nhưng ta và Hữu Lực đều yêu nhau, tình cảm giữa ta và chàng ấy xuất phát từ hai phía.”“Như ta đã giải thích, tình cảm của Quỷ vương lớn đến nổi khiến tơ hồng của công chúa và Hữu Lực biến mất.”Thủy Hà hiểu lầm Huyết Yêu đang tích cực giải thích mối nghiệt duyên của nàng và Y Nguyên, như thể hắn đang tác hợp cho nàng và tên quỷ độc ác xấu xa kia.
Nàng hằn học nói với Huyết Yêu:“Anh thấy gì trong con người độc ác đó hả Huyết Yêu? Hắn ta là Quỷ vương, hắn ta đã giết chết bao nhiêu mạng người rồi hả? Anh đang cố khiến tôi bớt căm hận tên đó sao? Anh đang khiến tôi phải thấy mang ơn khi hắn yêu tôi sao?”“Công chúa cứ việc căm ghét hắn.
Thần không bào chữa cho lỗi lầm nào của hắn cả.
Thần chỉ muốn công chúa nhìn thấy cái chết của Hữu Lực không liên quan đến hắn.
Dù thần chúa ghét hắn thì cũng không thể phủ nhận tình cảm thật lòng mà hắn dành cho công chúa.
Nếu không hắn đâu tự đầu hàng sau khi công chúa chết đi.
Thần nghĩ, cũng giống Hữu Lực, hắn cũng đau khổ dằn vặt về cái chết của công chúa.”Thủy Hà giận dỗi ngoảnh mặt đi chổ khác, không thèm nói thêm một lời nào với Huyết Yêu cả.
Nàng đang tức giận, xen lẫn đau buồn vì cái chết của Hữu Lực.
Nàng còn tâm trí đâu lo lắng