Cố Nhi làm một hành động có ích, ả tạo ra một đống lửa nhỏ, ra hiệu cho Quỷ vương ôm Thủy Hà đến cạnh đó.
Gã gật đầu coi như tán thưởng ả, rồi nhấc bổng Thủy Hà đến đó.Thủy Hà cảm thấy tốt hơn, có thể do ngọn lửa đã giúp nàng loại bỏ hàn khí trong cơ thể, hoặc có lẽ nàng đã bình tĩnh trở lại theo như lời của Quỷ vương.
Nàng không muốn nghĩ tốt cho gã, cũng không muốn bản thân mang ơn gã, chỉ là vừa nảy gã vừa cứu mạng nàng.Thủy Hà cảm thấy không cần nằm vào lòng Quỷ vương để lấy lại hơi ấm thêm nữa, dù khi nàng rời khỏi người gã nàng cảm thấy có chút mất mát, mất mát cái gì nàng không hiểu.
Nàng kéo áo lại cho ngay ngắn, rồi nhìn chằm chằm vào ngọn lửa thay vì để ý đến Quỷ vương đang ngồi bên cạnh.Quỷ vương thừa cơ Thủy Hà không phát tiết lên đầu Cố Nhi nữa thì quay lại hỏi ả:“Ngươi làm gì ở đây?”Cố Nhi bây giờ mới nhớ ra chuyện quan trọng.
Ả đâu phải lặn lội từ xa đên đây để chết, ả có một nhiệm vụ quan trọng cần thông báo cho hai người kia cơ mà.
Ả đánh vào đầu mình một cái cho bản thân tỉnh táo lại, rồi vội vàng nói:“Thuộc hạ không có nhiều thời gian giải thích chi tiết.
Thuộc hạ được Huyết Yêu giao nhiệm vụ giao chiếc chìa khóa mở cánh cổng cõi Vô định cho hai người.
Người mà hai người đang đợi chính là thuộc hạ.”“Huyết Yêu?”Thủy Hà kinh ngạc thốt lên.
Huyết Yêu đúng là có nói sẽ có người đến đây đưa chìa khóa mở cõi Vô Định.
Nàng còn nhớ rất rõ, sau khi đưa cả hai đến đây thì hắn giải thích:“Cánh cổng Vô Định không phải là thứ dễ dàng mở ra.
Ta sẽ cho người đến đây đưa chìa khóa cho hai người.
Việc mà hai người cần làm chính là hái đóa huyết linh và đem về đây cho ta.
Ta đoán chỉ hai hay ba ngày gì đó là người ấy xuất hiện tại đây.”Quỷ vương chợt nhớ lại lời Huyết Yêu nói trước đó, cái gì mà Thủy Hà không thể đặt chân đến nơi đó vì nó nguy hiểm cho nàng ấy.
Gã muốn biết mối nguy hiểm đó to lớn thế nào, liệu có nguy hiểm đến tính mạng của nàng hay không.
Gã lo lắng hỏi Huyết Yêu:“Nơi đó Thủy Hà không thể đặt chân đến, là vì sao?”Huyết Yêu nhìn vào chiếc đồng hồ nhỏ xíu được lôi ra từ không khí, chiếc đồng hồ không thấy số, chỉ thấy một cây kim nhỏ xíu đang giật giật nhẹ nhẹ, không hề chuyển động sang hướng khác.
Quỷ vương cá là Huyết Yêu hiểu được ý nghĩa của sự chuyển động nho nhỏ như có như không kia, bởi vì hắn vừa thở phào vừa thì thầm: Vẫn còn thời gian.Huyết Yêu cất chiếc đồng hồ vào túi áo, nhìn Quỷ vương, có lẽ hắn biết gã lo lắng cho Thủy Hà đến độ nếu hắn còn không mở miệng giải thích một chút thì chuyến này hắn khó mà rời đi.
Hắn giải thích:“Thủy Hà là thần tiên tinh khiết, còn bên trong cõi Vô định đều chứa tà khí của những yêu ma quỷ quái bậc cao.
Thần lực của Thủy Hà sẽ tỏa sáng bên trong cõi Vô định và điều này sẽ thu hút đám lâu la đến gây hại cho nàng ấy.”Quỷ vương tiếp tục hỏi dồn dập, thiếu điều nắm lấy bả vai của Huyết Yêu mà hỏi thôi:“Như thế nào? Chúng có thể gây hại cho nàng ấy như thế nào?”Huyết Yêu kiên nhẫn trả lời:“Chúng có thể hút lấy thần lực của Thủy Hà.
Thần lực của công chúa hệ thủy sẽ giúp chúng mạnh hơn và có thể thoát khỏi nhà giam ấy.”Quỷ vương hằn hộc:“Ta phản đối nàng ấy đi cùng.
Một mình ta tự lo được, Huyết Yêu.
Ta không muốn nàng ấy vào một nơi nguy hiểm như thế.”Huyết Yêu dĩ nhiên hiểu nỗi lòng của Quỷ vương, hắn biết nơi đó quá nguy hiểm cho Thủy Hà, nhưng hắn tin tưởng Quỷ vương có thể bào vệ công chúa.
Hắn tiếp tục giải thích cho gã hiểu rõ vấn đề quan trọng của việc Thủy Hà bắt buộc phải đi vào bên trong:“Bởi vì chỉ có Thủy Hà mới có thể hái được đóa huyết linh, chỉ có công chúa mới làm được.
Còn về phần ngươi, không chỉ phải bảo vệ công chúa tới cùng mà khi tìm được đóa Huyết linh, ngươi phải dùng máu của mình làm vật dẫn, thứ đó thích máu của một quỷ vương và phải là máu của ngươi ta mới có thể giúp Trúc Chi xóa bỏ sợi nghiệt duyên kia đi.”Thủy Hà thấy Quỷ vương vẫn chưa chịu buông tha cho Huyết Yêu, vẫn muốn hắn đừng ép nàng đi cùng Quỷ vương.
Nhưng Quỷ vương phải biết rằng: Nàng cũng chẳng phải một người yếu đuối gì, một nơi nguy hiểm với nàng hay không nàng cũng chẳng quan tâm, điều quan trọng là nàng có thể giúp đỡ Huyết Yêu, giúp đỡ đứa cháu bé bỏng của mình.Thủy Hà lên tiếng:“Được rồi.
Tôi đã quyết định đi hái đóa huyết linh kia, cứu cháu ngoại của tôi.
Còn về phần Huyết Yêu, tôi sẽ cho anh thấy nơi Trúc Chi bị giam giữ.”Quỷ vương khi ấy có muốn ngăn Thủy Hà cũng không được, chỉ còn cách gã phải bảo vệ thật tốt cho nàng ấy mà thôi.Bây giờ nghe Cố Nhi nhắc đến Huyết Yêu, Thủy Hà mới kinh ngạc hơn.
Làm sao hắn lại quen biết Cố Nhi và giao cho ả cái nhiệm vụ đến đây đưa chìa khóa, mục đích của hắn là gì ngoài việc đưa đồ cho nàng đây.
Mà hỡi ơi, hắn rõ ràng đã biết Cố Nhi kia ở đâu vậy mà giấu nhẹp đi.
Thật đáng ghét.
Bộ hắn quên rằng nàng với cái ả Cố Nhi đó là kẻ thù của nhau ư.Quỷ vương nói với Cố Nhi:“Ta đã ở đây gần một ngày, trong khi Thủy Hà dọn dẹp căn nhà này, ta đã đi một vòng xem thử và không có cánh cổng Vô Định nào xung quanh đây hết.”Cố Nhi tặc lưỡi nói:“Ngài phải dùng quỷ khí của Quỷ vương mới nhìn được cánh cửa ấy.”Quỷ vương phiền muộn nói:“Ta đã bị phong ấn sức mạnh, Huyết Yêu chắc là quên trả lại cho ta thứ mà hắn đã lấy đi.”Cố Nhi lo lắng:“Như vậy sao mà được, thuộc hạ đang gấp lắm.
Chúng ta thật sự không còn nhiều thời gian nữa.”Thủy Hà đưa tay sờ vào sợi dây chuyền trên cổ mình.
Nàng nói nhỏ:“Thật ra Huyết Yêu đã đưa nó cho ta cất giữ, nói ta phải đưa cho Quỷ vương, nhưng ta vẫn chưa đưa.”Huyết Yêu không trực tiếp đưa cho Quỷ vương mà giao cho Thủy Hà quyết định.
Hắn tin rằng công chúa biết nên làm gì và không nên làm gì.
Hoặc hắn sợ khi có được quỷ khí, Quỷ vương sẽ làm hại đến Thủy Hà chăng.Cố Nhi nói như kiểu không thể tin được:“Phu nhân, người đang nghĩ gì vậy, đáng lý người phải đưa cho ngài ấy sớm chứ?”Thủy Hà trừng mắt nhìn Cố Nhi khiến ả giật thót mình, nàng còn hét vào mặt ả:“Ai là phu nhân của ngươi?”Cố Nhi nói nhỏ tí ti:“Thì công chúa chứ ai? Hai người đã có con với nhau luôn còn gì.”Thủy Hà tính lao tới cho Cố Nhi một trận ra trò.
Làm sao ả có thể nhắc đến