Huyết Yêu vừa nghe Gia Khánh thổ lộ tình cảm của mình dành cho Trúc Chi.
Bốn từ “ta mê cô ấy” lọt vào tai hắn khiến trong lòng hắn có chút khó chịu.
Trước đây hắn đã quen với việc cô ấy thích hắn, chưa từng có người đàn ông nào khác xuất hiện và thách thức hắn như Gia Khánh.Huyết Yêu siết chặt nắm tay cố giấu sự không thoải mái của mình lại, miệng thì tự tin nói:“Nếu huynh quên thì ta xin nhắc: Trúc Chi đã có người trong lòng rồi.”Gia Khánh làm sao không biết chuyện Trúc Chi đã thích người khác, mà y còn biết người cô thích là ai nữa kìa.
Nếu sợi nghiệt duyên kết nối giữa Trúc Chi và Huyết Yêu thì chẳng phải rất rõ ràng rồi sao? Nhưng Gia Khánh biết con người của Huyết Yêu, hắn không yêu ai cả và cũng chẳng thứ tình cảm khiến người ta bi lụy kia.
Trúc Chi một mình đơn phương hắn thì chỉ khổ cho cô mà thôi.Gia Khánh vô tư nói:“Anh tính nói người đó là anh chứ gì hả Huyết Yêu? Nhưng anh đâu yêu cổ.
Anh đã không thể đem lại hạnh phúc cho cô ấy thì cứ để ta lo đi.”Gia Khánh nói xong thì rời đi, bỏ mặc Huyết Yêu đang đứng như trời trồng ở đấy.
Hắn có vẻ như vừa bị Gia Khánh đấm một phát vào mặt, rất khó chịu, nhưng lại không nói được câu gì cho ra hồn.
Đúng như những gì y nói mà, nếu hắn không đem lại hạnh phúc cho cô được, thì có nên trao cơ hội cho người khác hay không.
Dù sao trong lòng của hắn tình yêu nam nữ cũng không quan trọng lắm.Nhưng lần này không hiểu sao Huyết Yêu lại nổi giận và muốn Gia Khánh biết rằng y sai rồi.
Hắn lập tức rượt theo Gia Khánh và thừa nhận, trong giọng có một chút đe dọa rành rành:“Lần này khác đấy.
Lần ta ta có tham vọng.
Người đem lại hạnh phúc cho cô ấy nếu không phải là ta, thì đừng hòng là ai khác.”Gia Khánh coi bộ kinh ngạc khi Huyết Yêu cuối cùng cũng dám đối mặt với tình cảm của mình.
Y nhìn hắn trân trân, nhưng cuối cùng là người rời mắt trước, y nào dám nhìn ánh mắt cương quyết (như muốn đánh một trận với y tới nơi) của hắn đâu.Gia Khánh nói:“Chà...!Ta không ngờ có một ngày này đấy.
Ai mà ngờ một thần giữ của như ngươi lại bị tình yêu làm cho điên đầu đâu? Nhưng ta vẫn giữ ý định ban đầu, ta vẫn sẽ bày tỏ với Trúc Chi, mặc kệ anh có cho phép hay không.”Nói xong, Gia Khánh bỏ đi thật và lần này Huyết Yêu không còn cố giữ y lại nữa.
Hắn chỉ nhìn vào khoảng không mà y để lại, vừa vò đầu một cách tức tối, lại vừa lo sợ có một ngày Trúc Chi và Gia Khánh thật sự ở bên cạnh nhau.Vô Ảnh và Tiểu Bạch đi đến gặp Thủy vương lấy thần khí của thần biển cả, Huyết Yêu đã nhờ Hoàng Anh theo dõi xem sau.
Bởi vì Cố Nhi đã cảnh báo Thục Nghi đang đi theo hai người họ, chỉ cần họ lấy được thần khí sẽ đoạt mạng của họ ngay, mà ả lại còn là một kẻ đáng gườm và có những thú cưng mà hắn nghe qua cũng phải rùng mình.Hoàng Anh lại từng đàn đúm với Thục Nghi, vì thế ả sẽ biết nhược điểm của kẻ địch.
Huyết Yêu sẽ yên tâm hơn khi có một người như Hoàng Anh âm thầm bảo vệ hai người kia, dù có Vô Ảnh cũng đủ, nhưng làm sao lường trước được những chuyện ngoài ý muốn.Huyết Yêu cần nói rõ nhiệm vụ chính của Hoàng Anh chính là đưa bức mật thư cho Trúc Chi.
Tức là ả cần phải đích thân vào hang ổ của địch.
Và không còn lý do nào thuyết phục hơn là chính ả sẽ bị Thục Nghi bắt đi cùng với hai thần khí.
Hắn cần ả phải vờ như mình bất đắc dĩ bị bắt đi mới được.Huyết Yêu đã đề nghị Hoàng Anh diễn một vở kịch, ả phải tìm cách lấy hai phần thần khí trong tay Vô Ảnh (bao gồm ngọn đèn dầu trên đầu Tiểu Bạch) và giao cho Thục Nghi.
Đổi lại ả phải giả vờ như đang đàm phán với Thục Nghi, đàm phán rằng sẽ tha mạng cho Tiểu Bạch và Vô Ảnh.Huyết Yêu nhấn mạnh:“Chuyện đó có thể khiến Vô Ảnh có ác cảm với ngươi, như vậy không sao chứ?”Hoàng Anh cười khổ:“Dù sao thì trong mắt anh ấy ta cũng là một người xấu, thêm một chuyện cũng không ngại gì đâu.”Huyết Yêu nói:“Ta tưởng giữa hai người đã có sự thay đổi chút nào rồi chứ? Cả hai đã...!ý ta là đã hòa thuận hơn trước, giữa hai người đã phát sinh thứ gọi là tình cảm nam nữ ấy?”“Chẳng bao giờ bắt nguồn từ hai phía cả.
Trước đây cũng vậy, sau này cũng vậy, ta nghĩ anh ấy cũng sẽ không bao giờ thích ta.”Huyết Yêu giả bộ ngạc nhiên:“Ý ngươi là trước đây ngươi đã từng yêu Hữu Lực sao?”Huyết Yêu nhớ ra điềm báo cái chết của ả từ lời Trúc Chi, nữ hoàng bóng đêm đã có tình cảm với Vô Ảnh từ cái thời anh còn là Hữu Lực.
Nhưng Huyết Yêu không nhớ có một người phụ nữ nào khác ngoài Thủy Hà đã từng xuất hiện trong đời Hữu Lực.
Đặc biệt người này còn là cánh tay đắc lực bên cạnh Y Nguyên.Huyết Yêu càng không nghĩ ra nổi cái viễn cảnh hai người: Hoàng Anh và Hữu Lực đã gặp nhau trong hoàn cảnh nào, chuyện gì đã khiến nữ hoàng bóng đêm rơi vào lưới tình với một người đã có vị hôn thê như Hữu Lực? Hắn vô cùng tò mò, nhưng hắn không biết liệu đây có phải thời điểm thích hợp để hỏi ả hay không.
Hoặc ả sẽ trả lời một cách chân thành chuyện của mình cho hắn nghe hay không.Hoàng Anh không muốn đề cặp đến chuyện riêng tư cho Huyết Yêu và hắn cũng vừa nhận ra ánh mắt né tránh của ả.
Hắn tôn trọng chuyện riêng của ả, nhất định sẽ có một ngày hắn sẽ biết được thôi.Huyết Yêu chuyển sang chủ đề khác:“Ngươi có thể mất mạng với nhiệm vụ này, Nguyên Sâm nhất định sẽ không tha cho tính mạng của ngươi.
Nếu ngươi sợ, ta có thể nhờ người khác.”“Không.” Hoàng Anh từ chối, ả không muốn người khác giúp Vô Ảnh và Tiểu Bạch, ả sẽ không yên tâm khi kẻ địch là Thục Nghi.Hoàng Anh nói thêm:“Thục Nghi có giao tình với ta.
Ta có thể thuyết phục ả tha cho Vô Ảnh và Tiểu Bạch.
Còn nữa....”Hoàng Anh ngập ngừng không nói tiếp, nhưng Huyết Yêu vẫn kiên nhẫn đợi câu trả lời từ ả.
Cuối cùng, ả hít một hơi thật sâu rồi nói với Huyết Yêu, nói rất nhỏ:“Ta muốn tự mình nhìn thấy anh ấy có được an toàn hay không.”Huyết Yêu nhìn Hoàng Anh, lần đầu tiên nhìn ả bằng ánh mắt khâm phục, hắn gật đầu tỏ vẻ đã hiểu tấm lòng của ả.
Tình yêu quả nhiên là nhược điểm, cũng là tia hy vọng duy nhất của con người.
Hắn đưa bức thư cho ả và dặn dò:“Nhất định phải đưa cho Trúc Chi bằng bất cứ giá nào.
Nếu ngươi nhìn thấy dáng vẻ khác lạ của cô ấy cũng đừng hoản loạn, tất cả đều nằm trong kế hoạch của ta.”Trước khi rời đi làm nhiệm vụ, Hoàng Anh khẩn cầu Huyết Yêu:“Lần này nếu ta chết, ta hy vọng anh có thể đáp ứng với ta một chuyện.”Huyết Yêu gật đầu đồng ý.
Hoàng Anh liền lôi ra một chiếc hộp làm bằng trầm hương và dặn dò:“Đưa cái này cho Hữu Lực giúp ta.”Huyết Yêu nhận lấy và thề