Huyết Yêu nói địa điểm cho Nhất Uy và Triều Nghê biết.
Họ cần phong ấn Bạch kê tinh trở lại phiến đá giam giữ ả trên núi Thất Diệu.
Và Nhất Uy không cần lo lắng về việc ả không thể tìm ra cậu, hắn sẽ truyền tin ra ngoài, mà cái tin này nhất định sẽ khiến Bạch kê tinh tự mình dẫn xác đến đó.Nhất Uy gật đầu, coi bộ đã hiểu những gì cần làm.
Cậu chủ động nắm lấy tay Triều Nghê và cả hai dịch chuyển khỏi nhà Huyết Yêu.
Trúc Chi thoáng thấy khuôn mặt của con bé đỏ ửng vì xấu hổ.
Cô và Tiểu Bạch lén trao một nụ cười.
Cô thầm nghĩ Nhất Uy sẽ không thoát khỏi vòng tay của Triều Nghê đâu, giống như cô sẽ không bỏ lỡ Huyết Yêu vậy.Huyết Yêu quay sang nói với những người còn lại:“Thanh Lâm, Tuấn Tú, Thiên Thanh vì không có sức mạnh gì cả nên ba người các ngươi hãy quay trở trường học...”Thanh Lâm vừa nghe đến đó đã thấy tự ái dâng trào.
Đúng là nó cùng hai người Tuấn Tú và Thiên Thanh là con người, con người thì không có sức mạnh như Huyết Yêu với đám người Trúc Chi.
Nhưng Huyết Yêu định hco họ ra rìa trong vụ lần này, định nhốt họ trong trường học mà không cần họ giúp đỡ gì sao.
Sau tất cả mọi chuyện đã xảy ra cùng nhau, thầy lại xem tụi nó là vô dụng, là đồ bỏ đi.Thanh Lâm hờn giận ngắt lời Huyết Yêu:“Thầy cho rằng tụi em vô dụng, đúng không? Nhưng em vẫn muốn chiến đấu.
Tụi em không thể nào đứng ngoài cuộc nhìn mọi người vào sinh ra tử được.”Tuấn Tú và Thiên Thanh phụ họa nhiệt tình bằng mấy cái gật đầu suýt nữa gãy luôn cái cổ của tụi nó.
Thanh Lâm thấy Thiên Thanh giơ ngón cái tỏ ý khen nghẹn nó khiến nó được đà, hăng máu nói tiếp:“Thầy có thể cho tụi em tham chiến mà.
Em biết dùng súng, anh Thanh cũng biết và cả anh Tú cũng được huấn luyện bài bản.
Tụi em đâu yêu cầu phải theo thầy đến chổ nguy hiểm.
Tụi em có thể đứng tuyến đầu ngăn cản đám lâu la khác mà.”Tuấn Tú và Thiên Thanh lại tiếp tục múa mấy chân tay một cách điên cuồng, coi bộ những gì Thanh Lâm nói rất đúng tâm ý của hai người kia.
Hai người kia huýt sáo rõ to, đặt tay lên vai Thanh Lâm, như đang truyền một chút sức mạnh cho nó, chứ hai người kia không dám giở trò khôn lõi trước mặt Huyết Yêu rồi đó.Thiên Thanh cảm thấy ngay cả Thanh Lâm còn can đảm dùng cái giọng đó nói chuyện với Huyết Yêu, thì sao anh phải e sợ.
Anh quyết định tiến lên một bước trước mặt Huyết Yêu và bồi thêm:“Em là thám tử mà, thằng Tú làm bác sĩ tương lại, thằng Lâm sau này cũng sẽ trở thành cảnh sát.
Tụi em có trách nhiệm bảo vệ mọi người.
Nên anh không thể để tụi em ra ngoài cuộc chiến được.”Thầy hiệu trưởng đáng lý không tham gia cuộc khẩu chiến của mấy đứa con của mình cùng thần giữ của đâu, nhưng cái mà thầy vừa nghe khiến thầy có chút bâng khuâng.
Thầy lấn tới cạnh đứa con trai lớn của mình và xen ngang:“Thằng Lâm không muốn kế thừa cái chức hiệu trưởng của ba hả?”Thanh Lâm khổ sở nói với thầy hiệu trưởng:“Đây không phải lúc ba ơi.
Với lại ba nói đúng rồi đó, con không muốn trở thành một hiệu trưởng trường cấp ba.”Thầy hiệu trưởng cự nự rành rành, không quan tâm Huyết Yêu đang nhìn mình bằng ánh mắt giết người:“Nhưng mà tâm huyết cả đời của ba là một trong hai thằng con của ba kế vị ngôi trường đó mà.
Mấy đứa cũng biết trường đó đã tồn tại rất lâu và ba đâu thể nào truyền cho một người nào khác ngoài con trai của mình? Thiên Thanh đã như thế rồi, sao ngay cả con cũng muốn theo con đường đó.”Thanh Lâm nghĩ đã đến lúc thầy hiệu trưởng phải biết tâm nguyện của nó thật sự là gì.
Nó muốn trở thành công an, nó còn muốn đi du học theo đuổi đam mê nữa kìa, chẳng phải ông đã biết mục đích mà nó muốn đi du học là gì rồi sao.Huống hồ sau khi nó biết đến sự tồn tại của ma quỷ, nó càng muốn trở nên mạnh mẽ hơn, nó muốn điều tra những vụ án tâm linh, những vụ án tưởng chừng như không có lời giải, nó muốn giúp mọi người theo kiểu cách của nó, còn hơn ngồi một góc trong phòng hiệu trưởng và thu thập mấy món đồ cổ như ba nó.Thanh Lâm đáp lại lời ba nó bằng những lý lẽ đầy tự tin:“Sau này con có thể trở thành một thám tử hoặc một công an hình sự giải quyết những vụ án khó nhằn.
Con không muốn chỉ ngồi trong căn phòng chặt hẹp như ba đã và đang làm.”Thầy hiệu trưởng nghiến răng nghiến lợi, định bụng sẽ cho thằng quý tử nhà mình một trận no đòn vì cái tội dám cải lại lời người cha mình, dám sĩ nhục ngành nghề của ông.
Nó chỉ biết nghĩ cho nó, vậy ai nghĩ cho ông.
Cái cơ ngơi kia cuối cùng phải để cho ai nếu ông già đi, cái lưng còng và đôi chân run rẫy vì không thể tiếp tục làm một thầy hiệu trưởng.Huyết Yêu đằng hắng rõ to, muốn kéo tất cả trở lại việc quan trọng trước mắt.
Đây không phải thời điểm thích hợp cho việc xung đột gia đình, cũng không phải thời điểm tốt cho họ lắng nghe tấm lòng của nhau.
Họ đang rất gấp gáp và hắn muốn rời khỏi đây càng nhanh càng tốt, có thể Nguyên Sâm đã cho đám lâu la của hắn lên hạ giới vui chơi rồi.Chưa kể đến chuyện Nguyên Sâm đang giữ chuỗi hạt mở cõi Vô định.
Như thế lão có lợi thế và một khi cánh cổng được mở ra, hắn không dám nghĩ đến những chuyện tồi tệ sau đó đâu.Tuấn Tú nói:“Tụi em muốn tham gia.
Dù là việc nhỏ cũng được, ít nhất tụi em cũng muốn giúp đỡ mọi người.
Tụi em không có khả năng chống lại những con quái vật, nhưng còn có những chuyện mà con người tụi em có thể làm cơ mà.”Nếu mà Huyết Yêu hỏi: “Những chuyện mà con người có thể làm được” trong câu nói của Tuấn Tú là gì, chắc anh không thể trả lời được quá.
Làm sao anh biết những việc anh có thể giúp là gì.
May quá, Huyết Yêu không hỏi câu đó, hắn chỉ nhăng xị lên:“Ta đã nói không cho phép đám tụi bây tham gia trận chiến chưa?”Thanh Lâm vùng vằn thoát khỏi cái ôm của Thiên Thanh (chả là lúc nảy anh đã ôm nó lại để tránh cho nó cùng thầy hiệu trưởng cải nhau), nó ngoan cố cải:“Nhưng lúc nảy thầy nói tụi em không có sức mạnh nên về lại trường học cơ mà?”Huyết Yêu coi bộ đang bắt đầu mất kiên nhẫn với Thanh Lâm, chỉ cần nghe giọng của hắn là biết:“Ta đang nói đến đoạn quan trọng thì trò nhảy vào họng của ta và nếu làm như thế một lần nữa ta sẽ biến trò thành búp bê.
Ta sẽ đợi đến khi tất cả xong xuôi mới biến trò lại bình thường.”Huyết Yêu trừng mắt nhìn cả đám người phàm.
Còn ba thằng cúp đuôi lại, không dám hó hé gì cả, chỉ sợ hắn sẽ biến họ thành búp bê thật.
Mặt người nào người nấy đều trưng ra sự ủy khuất như thể Huyết Yêu đã làm điều gì xấu xa lắm đối với họ vậy.Huyết Yêu chờ cả đám im lặng mới nói vào việc chính:“Ta muốn các trò giúp Ngư Lâm canh giữ quỷ môn quan.
Ta sợ Nguyên Sâm sẽ cho người tấn công vào trường học trước.
Có ba điểm sẽ bị tấn công, mà ba điểm này khi nối lại với nhau sẽ trở thành một tam giác thần thánh: Quỷ môn quan, thiên môn quan và cánh cửa cổng Vô định.Các đại thần cùng với Gia Khánh và cả Thanh Trì sẽ ở đấy; riêng quỷ môn quan có Ngư Lâm và mấy người các người, dĩ nhiên ta có nhờ vài sự trợ giúp khác giúp đỡ.
Ta tin rằng trường học sẽ là một trận