Nguyên Sâm liếc Huyết Yêu, nhưng vẫn không tỏ ra sợ hãi gì cả.
Dù sao lão thật sự đã hạ độc trùng tam và Nguyên Lực sẽ không bao giờ biết được lão chính là hung thủ.
Thằng bé là một người tài, có điều nó quá hiếu thảo, không nỡ rời xa cha mẹ, nên buộc lòng lão phải hạ độc nó.
Sau đó ký ức mà nó nhớ được sẽ do lão điều khiển, về sau nó hoàn toàn nằm gọn trong lòng bàn tay của lão.Nguyên Sâm và Huyết Yêu thì thích trò chuyện với nhau thay vì lao vào nhau trước như Nguyên Lực và Diệu Khang.
Dù sao cũng rất lâu rồi cả hai mới lại gặp nhau, huống hồ lão thích làm Huyết Yêu bẽ mặt trước khi vùi mặt vào đánh nhau.
Lão khá tin tưởng chuyện hắn đang đi lệch kế hoạch ban đầu mà hắn đã lập ra.Lão cười đầy giả tạo.
Lão nói với Huyết Yêu:“Kế hoạch của con thành công chứ? Coi bộ đã nhận ra sâu chuỗi kia là giả, nên mới đến đây nhanh như vậy.”Huyết Yêu mặc kệ vẻ mặt sợ sệt của những tên phía sau, bàn tay vẫn không ngừng phê phẩy cái quạt và miệng thì cười một cách điệu nghệ, chẳng giống hắn lúc bình thường chút nào.
Nhưng Nguyên Sâm không cảm thấy lạ, hẳn là hắn đang quê độ vì bị lão chơi một vố đây mà.
Làm sao hắn lường trước được việc lão đã đổi cái sâu chuỗi kia, làm sao hắn ngờ nổi rằng lão đã hạ độc vào chuỗi hạt khi cứu Trúc Chi, làm sao mà hắn có thể đoán ra lão đã phát hiện Cố Nhi đang nằm vùng.Vậy mà Huyết Yêu chỉ cười cười rồi nói bằng một cái giọng mờ ám, nhưng đầy tự tin:“Có nhiều chuyện mà lão không nắm bắt được đâu, lão già.”Nguyên Sâm cười phá lên (lúc này những tên đằng sau đã có vài tên ngã xuống do trúng sát chiêu vô hình của Nguyên Sâm và Huyết Yêu, vài tên đã tự động rời xa cánh cổng), lão khoanh tay, giọng trở nên lạnh lùng hơn:“Như cái chuyện Cố Nhi là người của con ấy hả? Nó thật sự không tinh tế lắm khi chôm sâu chuỗi và đến căn nhà đổ nát kia và giao cho con nhỉ?”Nguyên Sâm rất nhanh phát hiện một chút giao động nhỏ xíu trong mắt của Huyết Yêu và điều đó càng khẳng định những suy đoán trong lòng lão hơn.
Hắn rõ ràng đã không lường trước chuyện đó, nên mới hốt hoảng như thế.
Điều này khiến lão có chút đắc ý.Nguyên Sâm không biết Huyết Yêu hốt hoảng là sợ rằng lão phát hiện ra Thủy Hà và Quỷ vương còn sống.
Bởi vì Cố Nhi cầm sâu chuỗi và giao cho họ trước khi giao sâu chuỗi cho Nguyệt Trinh.
Liệu lão có thấy hai người kia hay không, nếu đã thấy thì hắn không thể hiểu được làm sao lão giữ bình tĩnh như thế.Nguyên Sâm nói tiếp:“Thu Thuyền, người của ta đã theo sát nút Cố Nhi và thấy con bé ấy mở cánh cổng vô định ra.
Ta chắc con bắt con bé thử sâu chuỗi trước khi giao cho con, đúng chứ? Nhưng con đâu biết Thu Thuyền đã tráo đổi sâu chuỗi sau khi Cố Nhi đóng cánh cổng lại.”Huyết Yêu lúc này mới thở phào trong lòng.
Thì ra Nguyên Sâm không biết được Thủy Hà và Y Nguyên đã vào bên trong.
Lão chỉ tưởng rằng hắn buộc Cố Nhi mở thử cánh cổng.
Đúng là hắn gặp may.
Hắn liếc nhìn Thu Thuyền, cô gái nhỏ nhắn đứng đằng sau lưng Nguyên Sâm và ánh mắt đầy tà khí của ả cũng đang nhìn mình với vẻ không sợ hãi gì cả.Trong khi những tên khác đã tìm chổ ẩn nấp, thì Thu Thuyền vẫn lạnh lùng quan sát mọi thứ, né luôn những sát chiêu vô hình đang bắn ra từ tấm lưng của Nguyên Sâm.
Ả bắt chéo hai tay sau lưng, lạnh nhạt nhìn Nguyên Sâm như chỉ mong lão nhanh chóng cho ả vào cuộc chiến nhanh một chút, ả đã ngứa ngáy tay chân lắm rồi.
Và ả chẳng thể nhìn thấy một tên mạnh nào từ chổ của Huyết Yêu cả.
Bộ hắn định một mình đánh bại tất cả những người ở đây ư?Huyết Yêu nhận định cô rất ả mạnh, không biết có đánh ngang với Nguyệt Trinh hay không.
Hắn không thể nhòm đồng hồ, cũng không thể phát tín hiệu cho nhóm Nguyệt Trinh đến đây sớm nhất có thể.
Chỉ hy vọng hắn có thể cầm chân Nguyên Sâm và người của lão thêm một chút.Vì thế Huyết Yêu buộc phải lái theo câu nói của Nguyên Sâm.
Hắn nói:“Quả thật ta không biết được sâu chuỗi này là giả cho đến khi Trúc Chi thoát khỏi phòng giam của lão đến với ta.
Mà lão thực chất đã giúp ta chữa trị cho cô ấy, nhờ sâu chuỗi ấy.”“Phải không? Ta có giúp hay không thì chỉ có ta mới biết, Huyết Yêu ơi.
Trúc Chi vừa sống lại đó có thật là Trúc Chi mà con quen biết lâu nay hay không thì ta đâu dám chắc.
Huống hồ, trùng tam độc đâu phải loại dễ dàng trừ bỏ.
Ta nghĩ Trúc Chi đó chết chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.”Huyết Yêu nhíu mày, không hiểu lão có ý gì.
Sâu chuỗi, quỷ kiếm đã cùng nhau khôi phục cơ thể của Trúc Chi.
Không lý nào sâu chuỗi thật đã bị lão động tay động chân, mười hai thần khí không có thần khí nào có thể bị hạ độc cả.
Chắc chắn lão ấy chỉ đang muốn kích động tinh thần của hắn.
Bây giờ hắn phát hiện ra những chuyện liên quan đến tính mạng của Trúc Chi khiến hắn không giữ được bình tĩnh.Nguyên Sâm nhìn sắc trời đã trở nên ảm đạm và tối tăm hơn, áng mây đen đang từ từ che phủ cả bầu trời.
Lão biết mình còn ít thời gian hơn, lão cần mở cánh cổng vô định trước giờ lành mới có thể thả ra thứ nguy hiểm còn hơn cả quỷ kiếm trong tay của Trúc Chi.Nguyên Sâm nói:“Ối, ta biết cả rồi.
Mười hai thần khí mà con cố gắng bảo vệ đã nằm trong tay của ta, thế nên con bắt đầu tương kế tựu kế.
Con muốn Cố Nhi trộm sâu chuỗi mà ta đã mất công dùng thần khí của mình biến thành, lại con muốn ta dùng sâu chuỗi này cứu sống Trúc Chi chứ gì.
Nhưng ta đã hạ độc vào sâu chuỗi, cả sâu chuỗi thật lẫn sâu chuỗi giả.
Trúc Chi đó ắt hẳn sẽ phát rồ sớm thôi và nó sẽ muốn đoạt mạng của con mà không có thuốc giải nào có thể cứu được nó.”Huyết Yêu thấy lạnh cả sóng lưng.
Hắn nhớ lại vẻ nhợt nhạt trên khuôn mặt cô, nhưng chỉ chẳng hề ngờ đến chuyện cô bị trúng độc.
Ngoài trùng tam độc đã bị cô đẩy ra khỏi cơ thể hoàn toàn, thì hắn chẳng phát hiện ra độc tố nào cả.
Nguyên Sâm đang nói dối hay hắn không đủ mạnh mới không phát hiện ra loại độc ấy.Huyết Yêu không còn phê phẩy cánh quạt nữa mà cất giấu nó đằng sau lưng, vừa muốn che đậy chút bối rồi, vừa thả ra không khí thứ gì đó giống như một con bướm nhỏ.
Hắn dùng quạt khiến con bướm biến mất mà không một ai nhìn thấy được.
Rõ ràng hắn muốn chứng thực điều lão vừa nói, nên mới cho người đi theo dõi Trúc Chi xem sao.Con bướm nhỏ tái xuất hiện bên cạnh khu nghĩa địa, nơi bị Nguyên Thảo triệu hồi đám thây ma thành công.
Nó tiếp tục bay thêm một khoảng nữa và trông thấy nhóm người Thanh Lâm đang chiến đấu với đám thây ma.Thanh Lâm vừa bắn hạ một cái đầu của thây ma, Tuấn Tú và Thiên Thanh hét lên inh ỏi, coi như chúc mừng.
Cả ba còn ra một trận cá cược thú vị, rằng ai bắn được nhiều thây ma hơn sẽ nhận phần thưởng lớn từ Huyết Yêu (đương nhiên hắn không biết phần này trong câu chuyện, rằng hắn được đặt tên trong kế hoạch nho nhỏ của ba người).Thây ma di chuyển càng lúc càng nhanh, càng hăng máu và càng mất kiểm soát.
Chúng đồng loạt lao vào ấn Thanh Lâm xuống đất, Thiên Thanh và Tuấn Tú bên kia cũng bị cả đám bao vây không cách nào giải vây cho Thanh Lâm.Binh đoàn âm binh mà Trúc Chi kêu gọi cũng đang giết